giả thành thân xong vương gia tâm cơ mất trí nhớ

                                    
                                              

     "Vương Gia!" Khoé mồm Nguyên Tư Trăn cong lên nụ mỉm cười hí hửng sướng, khi thuyền nhỏ một vừa hai phải cập bờ, nường ngay lập tức giẫm lên phía trên mặt nước bao nhiêu cái, đựng bước nhảy lên thuyền.

     Lý Hoài bề ngoài tuy nhiên điềm tĩnh, tuy nhiên trông thấy người bình an vô sự đứng ở trước đôi mắt, cũng khoác kệ ánh nhìn bao nhiêu thương hiệu hộ vệ lân cận, thẳng ôm chặt lấy Nguyên Tư Trăn.

Bạn đang xem: giả thành thân xong vương gia tâm cơ mất trí nhớ

     "Ách!" Nguyên Tư Trăn bị hắn kéo mạnh lảo hòn đảo một chiếc, tuy nhiên cố kỵ ánh nhìn giết thịt người của Mạnh Du, một vừa hai phải tấp tểnh đẩy người rời khỏi, lại xúc cảm được Lý Hoài không tồn tại chút ý ham muốn buông tay, đành cần nhỏ giọng tiến thủ cho tới sát mặt mũi tai hắn nói: "Vương Gia, tớ là hộ vệ của chàng a!"

     Lý Hoài khẽ thở phào một khá nhỏ cho tới ko thể nhìn thấy, mới mẻ thả lỏng tay, phẫn uất tái mét mặt mũi xoay người, mãi cho tới khi về bên trên thuyền lớn, hắn mới mẻ mức giá giọng nom Nguyên Tư Trăn nói: "Vào đây!"

     Nguyên Tư Trăn cung kính cẩn kính theo dõi hâu phương hắn lên bên trên đỉnh thuyền, thời điểm này bên trên đỉnh thuyền chỉ mất nhị người chúng ta, nhưng mà Lý Hoài lẹo tay sau sườn lưng đứng ở phía đằng trước, nường luôn luôn cảm nhận thấy xúc cảm Lý Hoài đem chút kỳ tai quái, trong thâm tâm ko ngoài tức phẫn uất. Mình một vừa hai phải mới mẻ trải qua chuyện một phen ác chiến, quay trở lại kể từ cõi bị tiêu diệt, cái thương hiệu này sẽ không ghi công cực kỳ cay đắng thì thôi, còn bày mặt mũi thối ở nợ này, cũng ko biết hắn còn ham muốn cái trò gì nữa trên đây !

     "Chuyện huỷ trở thành sao. . . ." Nguyên Tư Trăn nhếch mồm, tiếp cận lân cận hắn căn vặn, tuy nhiên điều mới mẻ một vừa hai phải căn vặn được 1/2, lại ko kịp dự phòng bị Lý Hoài trả tay ôm vô vào ngực.

     Mặt của nường thẳng dán vô bên trên lồng ngực Lý Hoài, cảm biến được lồng ngực hắn đang được chập chùng rất rõ ràng ràng, mặt mũi tai thìa là khá thở rét rực của hắn, Nguyên Tư Trăn nhịn ko được rụt cổ một chiếc, nhị tay bởi dự vô phút chốc, cũng nhẹ dịu ôm lại.

     Có lẽ, Lý Hoài thiệt sự phiền lòng mang lại nường. . .

Xem thêm: thiên đạo thư viện

     "Vương Gia, tớ mệt rũ rời vượt lên trước, có thể ngồi một ít được ko ?" Thật lâu cũng ko thấy Lý Hoài buông tay, Nguyên Tư Trăn rốt viên nhịn ko được rằng.

     Lại nghe Lý Hoài mỉm cười nhẹ nhàng một giờ đồng hồ, thời điểm này mới mẻ buông tay rời khỏi, tuy nhiên khuôn mặt vẫn mức giá lùng như cũ, hắn hất vạt áo lên ngồi xuống bên trên sàn thuyền, còn nom Nguyên Tư Trăn vỗ vỗ địa điểm lân cận.

     Nguyên Tư Trăn ngay lập tức ngồi xuống lân cận hắn, nường thời điểm này mới mẻ trông thấy, bên trên người Lý Hoài bám vô số bùn dơ, tựa như mới mẻ một vừa hai phải lăn lộn lộn một vòng vô khu đất, "Chàng làm thế nào lại không sạch như vậy ?"

     Lý Hoài là phen trước tiên bị người tớ rằng 'bẩn', hắn cúi đầu liếc nom bên trên người bản thân, thiệt là một vừa hai phải dơ một vừa hai phải thối, tuy nhiên ngoài mồm lại không thích quá nhận, chỉ hừ nhẹ nhàng một giờ đồng hồ nói: "Nàng cũng vậy."

Xem thêm: truyện em là niềm kiêu hãnh của anh

     "Ta dìm nội địa lâu vì vậy, lại đấu với phụ thân thương hiệu cơ bên trên mặt mũi khu đất nửa ngày, làm thế nào rất có thể ko bẩn!" Nguyên Tư Trăn ngửi ngửi quần áo của tớ, bĩu môi rằng.

     "Ba thương hiệu ?" Lý Hoài ko kế tiếp xoắn xuýt chuyện không sạch ko không sạch, nghe điều này của Nguyên Tư Trăn ngay lập tức nhíu mi căn vặn, "Ngoại trừ cá sấu yêu thương, còn tồn tại yêu thương tai quái không giống ?"

     Nguyên Tư Trăn nhấp lên xuống đầu, "Không cần yêu thương tai quái, một thương hiệu thì chàng đem biết cơ, đó là cái thương hiệu Sơn thần đầu dragon thân thuộc người rủi ro xấu cơ, nó vậy mà xua đuổi theo dõi cái đuôi của chính nó cho tới vị trí này, còn tồn tại một thương hiệu, là điềm dữ Man Man."