đọc truyện mùi hương mê hoặc

Thấy Thảo có vẻ như cực kỳ mệt nhọc, Mẫn hấp tấp khoác ăn mặc quần áo vô tiếp sau đó nhặt những miếng vật dụng rơi vãi bên dưới khu đất của Thảo lên khoác cho tới cô, Thảo ngán ghét bỏ lênh láng anh rời khỏi, giựt lấy ăn mặc quần áo kể từ tay anh tự động bản thân khoác vô, thời điểm này lớp make up tiếp tục nhoè, Son môi tiếp tục nhạt nhẽo, với cỗ dạng này của Thảo tuy nhiên ra đi ngoài thì chỉ mất thực hiện trò mỉm cười cho tới người xem. Cô ko biết nên làm cái gi với anh nữa, cứ thế này e là sẽ vẫn bị áp bức rất nhiều lần, báo công an cũng ko được vì như thế chắc chắn rằng cô ko thể đấu lại người dân có chi phí với quyền như anh, có lẽ rằng Thảo nên tìm hiểu cơ hội này cơ rời xa ngoài tầm đôi mắt của Mẫn thôi.

Mẫn cũng cảm nhận thấy với lỗi, anh ghé xuống vuốt ve sầu tóc Thảo, tuy vậy bịa đặt một hít yêu thương chiều lên trán cô, Thảo ngán ghét bỏ mà đến mức ko thể cảm biến được gì kể từ nụ hít ấy nữa. Cô chỉ sử dụng góc nhìn hoen đỏ rực tức dỗi nom Mẫn, Mẫn lại mỉm mỉm cười hít lên má cô.

Bạn đang xem: đọc truyện mùi hương mê hoặc

- Vậy tôi thông thường cho tới em nhé. Em mến gì nào?

Thảo cảm nhận thấy càng thêm thắt tức dỗi, anh chỉ coi cô như khoản vật dụng nghịch ngợm nhằm xả thú tính thôi sao, Thảo trừng đôi mắt nom anh rồi tảo qua quýt phía cửa ngõ kính nom những tia nắng chính thức xuyên qua quýt những đám mây, vậy là thứ tự loại nhì bị chống đoạt tự nam nhi này, Thảo ko biết nên làm cái gi ngoài nén chặt sự tủi nhục, nếu như giờ nhằm người xem hiểu rằng thì chia sẻ thêm tổn thất mặt mũi thôi, việc làm này rất tuyệt, Thảo không thích tấn công tổn thất nó, tuy nhiên sự độc cướp của Mẫn đã thử Thảo ko thể đồng ý được, cô trầm dìm một khi, vì sao nên Chịu đựng thua kém chứ, cô nghĩ về trong cả gái phân phối hoa Lúc triển khai xong đoạn giao dịch thanh toán cũng nên trả chi phí, "chả nhẽ bản thân lại không tính phí vì vậy sao, nên yên cầu thiệt nhiều cho tới anh tớ biết hoảng hốt tuy nhiên không đủ can đảm thực hiện bậy với bản thân nữa", Thảo lại quay trở lại nom vô đôi mắt Mẫn chất vấn

- Gì cũng được?

Nghe được lời nói kể từ Thảo anh khá bất thần những vẫn mỉm mỉm cười gật đầu.

- Vậy hãy tặng tôi sợi dây chuyền sản xuất Happiness chuồn.

Thật sự Thảo ko nghĩ về rời khỏi được cái gì, chợt nghĩ về cho tới thành phầm mới mẻ của doanh nghiệp nên cô trình bày đại, lưu giữ rời khỏi giá chỉ của chính nó là rộng lớn 2 tỷ cô lại khá lúng túng như vậy với vượt lên ko nhỉ? thôi kệ chuồn nên thế cho tới anh tớ biết sợ".

La Thái Mẫn nghe đoạn thì phì mỉm cười, anh trả tay lên tai vuốt tóc cô, thực hiện vẻ châm chọc.

- Vậy e là em nên chiều tối thêm thắt vài ba đợt tiếp nhữa rồi.

Thảo cảm nhận thấy như bản thân bị lừa, trình bày thế nào thì cũng ko lại anh, cô hận bản thân ko đầy đủ khả năng tuy nhiên cấu xé anh một trận thời điểm này, chỉ đành cắm răng Chịu đựng đựng, vực dậy cụ lấy tư liệu ra đi ngoài.

Mẫn kéo tay Thảo ngồi xuống, sử dụng tay vệ sinh lau nhẹ nhõm khoé môi của cô ấy, điểm trên đây một phần hai tiếng trước vẫn còn đấy là một trong những song môi đỏ rực mọng xinh xẻo, giờ tiếp tục trở thành một song môi lợt lạt lem nhem.

- Tôi trình bày thư kí Nam đem vật dụng make up cho tới tới em rồi, em tính ra bên ngoài với cỗ dạng như này sao.

Vừa rồi còn hung tàn vì vậy, lúc này lại rất là ôn nhu êm ả dịu dàng, Thảo tự động chất vấn liệu với nên anh tớ là trái đất nhiều nhân cơ hội, lật mặt mũi còn rộng lớn lật bánh tráng vậy, nếu như người đàn bà này ở cạnh anh

Xem thêm: truyện người đến bên cạnh tôi

ta, việc chiều theo dõi tính cơ hội của anh ý thôi cũng đầy đủ mệt nhọc rồi.

- Anh Mẫn cần thiết vật dụng make up làm cái gi thế?

Nam kể từ cửa ngõ phi vào ngay lập tức lên giờ đồng hồ chất vấn, thấy bên phía trong chống với sự tồn bên trên của Thảo thì quan sát yếu tố, góc nhìn trở thành rạm thâm thúy, anh nhanh gọn lẹ bịa đặt cái vỏ hộp vật dụng make up lên bàn rồi tảo sườn lưng chuồn một cơ hội hấp tấp vàng.

- Vậy em đặt tại trên đây nhé, ko quấy nhiễu nhì người nữa em xin xỏ phép tắc bận việc làm ạ.

Mẫn gật gật đầu, cởi cái vỏ hộp rời khỏi bịa đặt trước mặt mũi Thảo.

- Em make up lại chuồn nhé!

Mẫn lại bịa đặt một nụ hít lên má cô rồi vực dậy trở về phía bàn thao tác, cởi những tư liệu rời khỏi kế tiếp triển khai xong việc làm còn dang dở , chủ yếu tư thế này tiếp tục khiến cho bao cô si say sưa sao, người xem đều bị vẻ thanh lịch tuấn tú phía bên ngoài này xí gạt rồi, nếu như hiểu rằng anh tớ là kẻ cuồng bạo, tự động mãn, tự động ý thực hiện càng, áp bức người không giống thế nào e là ham muốn rời còn ko kịp.

Mẫn tiếp tục triệu tập vô việc làm, Thảo chỉ đành nén cơn dỗi, tự động dặm phấn lại khuôn mặt của tớ, khi Thảo trả gương xuống vùng cổ thì cơn dỗi lại nổi lên, mọi chỗ đều là những vết bầm cho tới anh tặng thưởng, Thảo quay trở lại trừng trừng đôi mắt nom Mẫn, anh vẫn đang được say sưa với việc làm của

mình, Thảo nên bóp thiệt nhiều kem nền nhằm sứt lên vùng cổ đang được mẩn đỏ, sau này lại nên dặm thêm thắt vài ba phụ vương lớp phấn phủ, cảm xúc như cổ còn Trắng rộng lớn khuôn mặt mũi vậy. Thảo trả tay vuốt mái đầu lên rất cao và chải, Mẫn nhận ra vóc dáng buộc tóc của cô ấy thì ngồi ngây rời khỏi mỉm mỉm cười.

- Em nên thả tóc còn nếu không ham muốn lôi cuốn sự xem xét kể từ người xem. - Mẫn trình bày rồi phía đôi mắt về hâu phương gáy của Thảo.

Thảo tảo qua quýt lườm nguýt Mẫn.

Xem thêm: bé con thân ái

- Còn ko nên nhờ anh sao! Ban nãy tôi còn cột tóc tuy nhiên giờ xõa tóc ra đi, anh nghĩ về người xem sẽ không còn chú ý? - Thảo trình bày vô tức dỗi, sử dụng tay bóp mạnh một một đàng kem lâu năm sứt lên sau gáy.

- Em cũng vừa lòng thế còn gì? - Mẫn bày rời khỏi điệu mỉm cười mai mỉa thấy lúc bộc lộ quạu quọ của Thảo.

chapter content