đầu anh lại xanh rồi

                                    
                                              

Hạ nhân của Kỷ phủ thấy Kỷ lão gia ôm một rương nhỏ ngân phiếu tiếp cận chuồn tháo lui vô chống của nường thiếp thất lạc bại một canh giờ.

Kỷ Hằng hiếu động những kệ vô chống Diệp Tô.

Bạn đang xem: đầu anh lại xanh rồi

"Cái chén vày ngọc lưu ly tráng men xanh xao đâu?"

Cái chén vì thế năm trước đó hắn chuồn Tô Châu đem về, bên trên đàng coi coi cẩn trọng kinh hoảng bị va đụng làm vỡ tung mất mặt. Cái chén lưu ly tuy nhiên e rằng vô cung cũng sẽ không còn tìm kiếm được loại này rất đẹp và tinh ranh xảo rộng lớn nó, loại chén vày ngọc lưu ly tuy nhiên hắn fake mang đến Diệp Tô, tiếp tục mất tích rồi.

Lúc Diệp Tô có được chén lưu ly rõ nét là mừng rỡ như đóa hoa nhỏ vậy, không còn ôm rồi lại hít hắn, một câu nhị câu đều là lão gia đảm bảo chất lượng với thiếp nhất.

Tiểu nha đầu cận thân thuộc của Diệp Tô thom thóp hồi hộp kinh hoảng trả lời: "Bẩm lão gia, bắt, bắt rồi."

Kỷ Hằng ngừng bước.

Tiểu nha đầu lại ấp úng: "Cũng ko biết là ai fake mang đến Diệp di nương, sau thời điểm nường ấy đưa về thì thưa loại chén ấy coi xấu xí tương tự như loại bô, tuy nhiên vật tư thực hiện rời khỏi cũng đều có giá chỉ. Sau khi có được bao nhiêu ngày thì bảo bọn nô tỳ đưa ra phủ nhằm bắt, vốn liếng dĩ nhận định rằng sẽ không còn được một trăm lượng bạc, ngờ đâu bắt được tía trăm lượng, Diệp di nương còn hạnh phúc một trận nữa."

Kỷ Hằng nhếch mồm, hắn cảm nhận thấy vô khung người bản thân đem gì bại đang được vỡ rất ít xoảng, bọn chúng phù hợp với domain authority thịt rồi vỡ trở thành nhiều miếng vụn, một cơn bão thổi qua quýt thực hiện bọn chúng rải rác rến mọi nơi, tạo cho gân máu cũng nhức.

Chén lưu ly trong cả tía vạn lượng bạc cũng ko mua sắm được, vậy tuy nhiên bị nường chuồn bắt với giá chỉ tía trăm lượng?

Còn... hạnh phúc một trận nữa?"

Tiểu nha đầu mua sắm với giá chỉ sáu lượng bạc, hắn lại tự động tay dạy dỗ nường, vậy tuy nhiên nường lại ko biết coi sản phẩm. Vì vậy bên dưới ánh nhìn của nường, những loại hắn chỉ fake cho từng bản thân nường, cũng chỉ có mức giá xấp xỉ một trăm lượng bạc thôi ư?

Kỷ Hằng cảm nhận thấy loại rương ngân phiếu bản thân đang được ôm bại nhường nhịn như đang được phanh mồm mỉm cười nhạo hắn tự động bản thân nhiều tình.

"Tôi tiếp tục sớm trữ thật nhiều bạc, nửa đời sau cũng ko cần thiết anh nuôi!"

"Tôi biết anh coi tôi như khoản đồ vật nghịch ngợm, anh chớ nhận định rằng tôi là người ngốc, từng phiên thực hiện tôi khóc lại fake mang đến tôi nhị khoản đồ vật, xì, ai khan hiếm kỳ lạ bao nhiêu loại bại chứ."

Từng câu từng chữ của nường vô mơ tương tự như câu thần chú cứ quẩn quanh mặt mày tai, vô đầu hắn.

Điêu ngoa, linh hoạt, và.. chân thực, tương tự như người vô nằm mê mới mẻ thiệt sự là Diệp Tô, ko cần người trước bại bày rời khỏi khuôn mặt mày tươi tắn mỉm cười và nước đôi mắt trước mặt mày hắn.

Cái rương nhỏ đựng ngân phiếu bị nện mạnh xuống sàn căn nhà, những tấm ngân phiếu bùng cháy sắc tố nhẹ dịu cất cánh lên ko trung, tiếp sau đó toàn cỗ bị rơi xuống tương tự như lá rụng.

Dù nường đem đâm vào khe khu đất hắn cũng cần moi nường lên, nhằm nường ngoan ngoãn ngoãn ở trước mặt mày hắn, tu sửa những loại tiếp tục vỡ nhừ vô hắn từng chút một.

Kỷ Hằng tự động bản thân rời khỏi trận lần tìm tòi vài ba ngày.

Xem thêm: xuyên nhanh vai ác lại hắc hóa

Nơi sau cuối Diệp Tô chuồn tuy nhiên nha đầu thưa là miếu Vân Sơn. Kỷ Hằng dạt dẹo cho tới miếu Vân Sơn, kể từ mồm trụ trì miếu chiếm được manh ông tơ, ông ấy thưa nữ giới thí công ty bại đặc biệt phóng khoáng, quyên một trong những lượng rộng lớn bạc và nhang đèn.

Cái gì tuy nhiên phóng khoáng với ko phóng khoáng, Kỷ Hằng chuồn dọc từ đàng núi đem rào chắn vừa vặn cao vừa vặn chắc chắn nhằm xuống núi, toàn bộ tất cả của nường, bao hàm nguyên con người nường, trước bại là của Kỷ gia, sau thời điểm gả mang đến hắn thìa là của hắn.

Tùy tùng theo đuổi chất vấn Kỷ Hằng đem kĩ năng Diệp di nương kể từ tuyến đường này té xuống vách núi hay là không.

Kỷ Hằng vừa vặn nghe Diệp Tô té xuống vách núi thì kinh kinh hoảng, tuy nhiên lại coi rào chắn cao cho tới eo bản thân thì hắn vô hiệu hóa kĩ năng này. Tuy rằng tâm trí Diệp Tô ko được mưu trí, trong cả năm bại nhằm nường tự động viết lách thương hiệu bản thân hắn sẽ rất cần dạy dỗ rất rất lâu, tuy nhiên hẳn là sẽ không còn ngu ngốc cho tới chuyên môn này. Nếu rào chắn cao như thế tuy nhiên cũng rất có thể té xuống được, vậy mặc dù trước khi bọn buôn người bại đem buôn bán lỗ vốn liếng sáu lượng bạc thì Kỷ gia cũng sẽ không còn mua sắm nường.

Kỷ Hằng lại vất vả tìm kiếm được nhà đất của người cô cô năm này đã buôn bán Diệp Tô.

Kinh trở thành có tiếng là điểm lếu láo loàn, kỹ nữ giới trét son phấn dày cả tấc bên trên mặt mày Trắng trợn lần khách hàng, trẻ con con cái ríu rít vây lại ngậm cây kẹo hàng không biết nhặt kể từ đâu, bao nhiêu thương hiệu tửu quỷ tu say không thể biết gì lảo hòn đảo té vô móng tường. Kỷ Hằng chuồn không còn tuyến đường cũng không tồn tại một kỹ nữ giới này dám mách bảo, nguyên do đặc biệt giản dị, coi vô phẩm hóa học tướng mạo mạo của những người này, vừa vặn đứng bên trên phố chắc chắn là sẽ sở hữu những cô nương mái ấm gia đình thong dong xếp sản phẩm, người trước té xuống thì người sau tiếp tục đứng lên, này rất cần phải chạy cho tới điểm dơ dơ này nhằm lần thú vui chứ.

Kỷ Hằng đứng yên tĩnh, một tùy tùng gõ gõ lên góc cửa bám một tấm mỡ dày, cửa ngõ ko khóa, cửa ngõ bị đẩy rời khỏi vang lên giờ ẽo ẹt.

Kỷ Hằng coi căn chống tối tăm đem chút vì thế dự vẫn phi vào.

"Ai!" Giọng nữ giới khàn khàn kể từ bóng tối truyền rời khỏi, tiếp đến là 1 trong phụ nhân đem toàn thân bậm bạp bước rời khỏi, phụ nhân đem ăn mặc quần áo nông cạn, cánh trắng tay bóng lòi ra ngoài, domain authority mặt mày Trắng bệch, mặt mày mũi lấm tấm đốm như phân tử mè, tóc vừa vặn coi tiếp tục biết là nhiều ngày ko gội, bọn chúng bệt lại trở thành từng lọn, dầu mỡ lênh láng domain authority đầu.

Kỷ Hằng ngay tức khắc nhíu ngươi, bao nhiêu ngày này hắn thiệt sự lần tìm tòi đến mức độ đem chút si ngốc, hắn tiếp tục lật tung những điểm rộng lớn nhỏ nhắn từng kinh trở thành và vùng ngoại thành, cho tới đàng nằm trong mới mẻ chạy cho tới vị trí này.

Sao Diệp Tô rất có thể quay trở lại lần người cô cô này, mặc dù nường đem rét đầu tức thời gạt bỏ việc bản thân bị buôn bán, tuy nhiên chỉ việc coi loại dạng này sao lại rất có thể ko ngoan ngoãn ngoãn quay trở lại Kỷ phủ.

Hơn nữa ở vô mơ, vóc dáng của Diệp Tô rất hay.

Đột nhiên hắn đem trực quan, vóc dáng vô mơ của Diệp Tô đó là vóc dáng hiện nay của nường.

"Ngươi là ai?" Cô cô của Diệp Tô vừa vặn giơ ngón út ít lên xỉa răng vừa vặn chất vấn nam giới nhân tự ý xông vào trong nhà bản thân.

Kỷ Hằng ngửi thấy mùi tanh tanh trừng trị rời khỏi ngay lập tức ham muốn xoay đầu ra đi, tuy nhiên tiếp tục lỡ cho tới rồi đành thuận mồm chất vấn một câu: "Bà đem còn ghi nhớ Diệp Tô không?"

"Diệp Tô?" Cô cô của Diệp Tô cảm nhận thấy cái thương hiệu này khá không xa lạ, tuy nhiên điều mê hoặc bà tao rộng lớn đó là tiếng nói tươi trẻ, trầm thấp và lênh láng kể từ tính của những người nam giới nhân trước mặt mày, không giống một trời một vực đối với thương hiệu nam giới nhân ngập vô rượu.

Xem thêm: vạn tộc chi kiếp full

Bà tao bước sang trọng một phía nhị bước, nương theo đuổi độ sáng mặt mày trời hắt vô căn chống để xem rõ ràng mặt mày nam giới nhân đứng vô căn nhà.

Đôi đôi mắt bà tao ngay tức khắc sáng sủa ngời, ko biết kể từ đâu kéo ra một chiếc ghế dựa đem nệm vày vải vóc tía.

"Ây domain authority, đó là công tử căn nhà ai vậy, mau sắp tới đây ngồi chuồn."