cuộc sống trà xanh của thái tử điện hạ

*Chương này còn có nội dung hình họa, nếu như khách hàng ko thấy nội dung chương, vui vẻ lòng nhảy cơ chế hiện tại hình hình họa của trình duyệt nhằm gọi.

134168.png

Bạn đang xem: cuộc sống trà xanh của thái tử điện hạ

“Tề đại phu vẫn với thất gia chưa?” Thẩm Hi Hòa chợt chất vấn.

Tạ Uẩn Hoài xưa ni tỉnh bơ tuy nhiên nghe vậy cũng cần ngạc nhiên, tuy nhiên chỉ phút chốc vẫn trấn tĩnh lại: “Bẩm quận chúa, tè dân không tồn tại địa điểm ở thắt chặt và cố định, một lòng phân tích nó thuật, trong thời điểm tạm thời ko quyết định trở nên thân mật.”

“Ta thấy Tề đại phu tướng mạo mạo lối lối, lại sở hữu nó thuật xuất bọn chúng, tài ăn rằng rộng lớn người, thực hiện tao sinh lòng yêu thương quý người tài. Ta ham muốn dò la canh ty Tề đại phu một côn trùng bổng duyên, mặt mày người dân có nhân tài như Tề đại phu trên đây thì chất lượng tốt vượt lên trước.” Thẩm Hi Hòa chậm rãi rãi vực dậy, “Nhưng nếu như chỉ vị trí hướng của Tề đại phu ko nằm tại trên đây thì tao cũng ko xay. Mấy cây mạn đà la bại là vì tao sai người chuồn hái nhằm pha trộn mùi hương an thần, Tề đại phu ko cần thiết áy náy, tao biết loại hoa này còn có thuộc tính gì.”

“Được quận chúa yêu thương mến, tè dân hoảng sợ hãi.” Tạ Uẩn Hoài rằng hoảng sợ tuy nhiên giọng điệu vẫn thong dong, chẳng với chút thấp thỏm hoặc mệt mỏi gì, “Nếu quận chúa không hề gì phân phó, tè dân van lơn cáo kể từ.”

“Tề đại phu từng thấy Tiên Nhân Thao chưa?” Thẩm Hi Hòa ko mang đến hắn tháo lui đi ra và lại chất vấn tiếp.

“Tiên Nhân Thao?” Tạ Uẩn Hoài giật thột, nhíu ngươi rằng, “quận chúa, Tiên Nhân Thao là loại cây vô truyền thuyết, Bạch Đầu Ông rêu rao rằng ham muốn sử dụng Thoát Cốt Đan thay đổi lấy Tiên Nhân Thao rõ nét là ham muốn thực hiện khó khăn dễ dàng, quận chúa chớ nhằm bụng.”

Bạch Đầu Ông? Thẩm Hi Hòa từng nghe nói đến người này, bại là 1 tai ác nhân xuất sắc nó thuật, với tay nghề ngỗng cao nhòng, tăm dạng khó khăn dò la, bao nhiêu trong năm này Thẩm Nhạc Sơn không ngừng nghỉ dò la tìm kiếm người này nhằm chữa trị triệu chứng bất túc mang đến Thẩm Hi Hòa.

Không ngờ cây Tiên Nhân Thao lại sở hữu tương quan cho tới Bạch Đầu Ông.

“Tề đại phu, tao ko biết Thoát Cốt Đan là gì, đơn thuần trước lúc gặp gỡ Tề đại phu, tao từng gọi về Tiên Nhân Thao vô sách, thế cho nên mới mẻ chất vấn.” Thẩm Hi Hòa thản nhiên rằng, “Không biết Tề đại phu rất có thể giảng giải

về Thoát Cốt Đan mang đến tao được không?”

lõi bản thân lỡ tiếng, Tạ Uẩn Hoài với phần rầu rĩ, tuy nhiên hắn biết nếu như bản thân ko rằng thì vị quận chúa này cũng tiếp tục cho tất cả những người chuồn nghe ngóng tuy nhiên thôi.

Thể là Tạ Uẩn Hoài nói: “Một mon trước…”

Một mon trước, tai ác nhân Bạch Đầu Ông tuyên tía bản thân chuẩn bị gặp gỡ đại nàn, bạn dạng thân mật lại không tồn tại môn sinh, học thức cả đời của hắn đều được biên chép lại trở nên sách, đôi khi hắn còn tồn tại một viên Thoát Cốt Đan vì thế hắn kỳ công phân tích, dung dịch này rất có thể canh ty người tao bay bầu hoán cốt, nên mới mẻ gọi là là Thoát Cốt Đan.

Lúc lâm cộng đồng, hắn chỉ từ lại nhị khoản vật này là trân quý nhất, bèn tung tin yêu ai tìm kiếm được Tiên Nhân Thao, canh ty hắn hoàn thiện một tâm nguyện thì hắn tiếp tục tặng nhị khoản vật bại cho tất cả những người bại, nếu như sớm mang tới, hắn còn rất có thể tự động tôi chỉ dạy dỗ nó lý cho tất cả những người bại vô một nhị mon.

Đây cũng đó là chuyện náo động giang hồ nước dạo bước thời gian gần đây, Thẩm Hi Hòa là con cái ngôi nhà quyền quý và cao sang, đương nhiên ko công bố tức vùng giang hồ nước.

Thẩm Hi Hòa lẳng lặng coi khóm hoa phía bên ngoài đình, hoa cúc đang được nở rực. Tạ Uẩn Hoài đợi một thời gian ko thấy nường với vướng mắc gì không giống bèn thực hiện lễ cáo tháo lui, khi xoay chuồn, ống ống tay áo hắn cất cánh phơ phới, sắc xanh rớt như mực phiêu đãng vô dông tố, bước tiến nhẹ dịu, vững vàng vàng tuy nhiên thong dong

Xem thêm: truyện ly hôn có vẻ khó

“Đầu cành thà chịu đựng ôm mùi hương bị tiêu diệt,

Chẳng rụng vô vào dông tố bắc nào là.”*

(*) Trích bài bác thơ “Hoa cúc” của Trịnh Tư Tiểu, bạn dạng dịch của Trần Trọng San

Qua lớp rèm tung cất cánh vô dông tố, Thẩm Hi Hòa ngước đôi mắt coi theo gót bóng hình bại khuất dần dần sau khúc ngoặt bên trên hiên chạy dài.

Tạ Uẩn Hoài tương tự như hoa cúc, ko tục tằn, ko diễm kiều, ko phỉnh hót, cũng ko chịu đựng khuất phục ai.

Hắn là kẻ thứ nhất dám đối đầu với quyền thế, tháo dỡ vứt lớp áo gấm sang trọng và quý phái, kể từ vứt dòng họ vàng son bùng cháy, ko màng phú quý vinh hoa, đồng ý ăn cơm trắng rau củ dưa, ấy vậy vẫn cao quý ko nhiễm những vết bụi trần.

“Chậc, lối đường kính trắng là thiên kim của Tây Bắc vương vãi và lại nhằm đôi mắt hạng phàm phu tục tử này, cần thiết trau dồi góc nhìn mới mẻ được!” Một tiếng nói ngược ngạo, với phần khinh thường thông thường vang lên sau sườn lưng nường, cơ hội bại ko xa xôi.

Thẩm Hi Hòa quay trở lại thì thấy Tiêu Trường Doanh đang được gắng gượng gạo tựa vô rường cột bên trên hiên chạy dài nhằm tại vị, sắc mặt mày hắn tái mét nhợt, rõ nét vẫn còn đó rất rất yếu hèn, hai con mắt phượng hẹp lâu năm vô tựa hồ ly tinh coi Thẩm Hi Hòa chòng chọc, vừa vặn kiêu ngạo vừa vặn như dò la xét.

Nha trả đứng cạnh hắn mặt mày tái mét xanh rớt, coi đi ra nhị người đang đi tới được một khi lâu tuy nhiên bị hắn đi ra mệnh lệnh ko được lên giờ, đầu nường tao cúi gằm, body lập cập rẩy vì như thế hoảng sợ bị trách móc tội.

“Xem đi ra vương vãi gia phục hồi rồi nhỉ.” Thẩm Hi Hòa nhận định rằng vẫn rất có thể banh mồm châm chọc người không giống thì Liệt vương vãi năng lượng điện hạ không hề yếu tố gì nữa, ngoài các việc sắc mặt mày khá kém cỏi vì như thế mất mặt huyết nhiều, “Vậy thần phái nữ rất có thể yên tĩnh tâm giao phó vương vãi gia mang đến demo sử được rồi.”

“Ngươi rằng gì cơ?” Thị phái nữ toàn nâng hắn tuy nhiên bị Tiêu Trường Doanh gạt phắt, cho dù mới mẻ tỉnh dậy, thủ công hãy còn bủn nhủn, chỗ bị thương vẫn còn đó nhức tuy nhiên hắn ko bận tâm tuy nhiên cứ thế sải bước vào trước mặt

Thẩm Hi Hòa. Tuy hẳn mới mẻ chục bảy, còn nường chục tứ, tuy nhiên hắn vẫn cao hơn nữa nường một chiếc đầu, rất có thể coi nường kể từ bên trên cao, “Ngươi ham muốn giao phó bạn dạng vương vãi mang đến demo sử”

“Đương nhiên, vương vãi gia là con trai, lại là kẻ ngoài, thần phái nữ ko cập kê, ko xuất giá chỉ, ngày qua là vì tình hình nguy hiểm cấp cho nên mới mẻ châm chước chuyện lễ nghĩa.” Thẩm Hi Hòa mặc nhiên, “Nay vương vãi gia không hề gian nguy cho tới tính mạng của con người, thần phái nữ nên rời phao đồn mới mẻ cần.”

Nói cho tới trên đây, Thẩm Hi Hòa khẽ cúi kính chào, toan xoay sườn lưng chuồn thì bị Tiêu Trường Doanh ở lấy cổ tay, góc nhìn bén ngót: “Thẩm Hi Hòa, cô ham muốn lạt mượt buộc chặt chứ gì? Bản vương vãi bị truy sát xuyên suốt dọc lối kể từ Quảng Lăng cho tới trên đây, tức thì khi nguy hiểm ngập lại chạm chán cô, chớ rằng với bạn dạng vương vãi đó là vô tình nhé. Bây giờ buôn bán vương vãi chịu đựng ơn cứu vãn mạng của cô ý, nằm trong cô ở cộng đồng sớm sớm chiều chiều quả thật cô mong ước, cô còn vờ vịt giá chỉ vịt nữa cơ à?”

Thẩm Hi Hòa coi Tiêu Trường Doanh chan chứa thương hại: “Vương gia à, ngài thiệt xứng đáng thương, vì như thế sinh đi ra vô ngôi nhà nhằm vương vãi nên trở nên đi ra nhiều nghi kị, cho tới ân nhân cũng cần dự phòng. Có điều vương vãi gia vẫn quên, nếu như ngài ko ném ngọc bội của tôi cho tới trước mặt mày thần phái nữ thần phái nữ nghi kị lúc này vương vãi gia và đã được siêu bay rồi.”

Xem thêm: nhất ngôn thông thiên

Thẩm Hi Hòa ngừng một khi rồi rằng tiếp, giọng điệu nhẹ dịu, khá thở phảng phất mùi hương hoa lan, “Thần phái nữ ko lo ngại rằng với vương vãi ngày càng tăng quả thực thần phái nữ vẫn sớm biết thân mật phận của ngài tuy nhiên không thích cứu vãn. Trước khi tách Tây Bắc, thần phái nữ vẫn ghi ghi nhớ chân dung chư vị hoàng tử, người nào cũng biết vì như thế sao thần phái nữ lại cho tới Kinh trở nên, tuy nhiên kể từ Thái tử năng lượng điện hạ cho tới Thập nhị hoàng tử vì như thế tuổi tác với thần phái nữ với tứ vị năng lượng điện hạ chưa xuất hiện chủ yếu thể, phụ thuộc vào đầu thần phái nữ cần quan tâm ngài? Vương gia chớ tự động Review bạn dạng thân mật ngược cao.”

“Xét về thân mật phận quyền quý, ngài ko vì như thế Thái tử năng lượng điện hạ, xét về sủng ái, ngài ko vì như thế Chiêu vương vãi năng lượng điện hạ, xét về tính chất tình, ngài ko vì như thế Cảnh vương vãi năng lượng điện hạ, xét trật tự rộng lớn nhỏ, ngài cũng đứng sau Tín vương vãi năng lượng điện hạ” Hình ảnh đôi mắt Thẩm Hi Hòa rất rất điềm đạm, nường phản hồi về những hoàng tử đương triều như thể phản hồi một khoản mặt hàng, ko hề nhằm ý trán Tiêu Trường Doanh vẫn nổi gân xanh rớt, “Điểm rộng lớn người độc nhất của ngài là thanh danh bê bối, ngài rằng coi, sao thần phái nữ cần tiếp cận ngài chứ?”

Liệt vương vãi Tiêu Trường Doanh, nam nhi loại chín của Hữu Ninh nhằm, tính rét mướt như lửa, nức tiếng ngược ngạo từng cả Kinh trở nên, là láo lếu thể yêu tinh vương vãi tuy nhiên ai ở Kinh trở nên muốn làm rời mặt mày.
Bạn đang được gọi truyện bên trên NetTruyen.com.vn