cuc pham o re

Chương 156:

Lâm Vũ cảnh giác để ý vẻ mặt mày thì thầm của Hàn Băng, thấy cô tớ trầm ổn định đương nhiên, không như giả dối.

Bạn đang xem: cuc pham o re

“Chúng tôi bắt người ko cần thiết chén cứ nguyên nhân gì!”

Hàn Băng xoay đầu lườm anh một chiếc, rét lùng nói: “Nhưng tôi hoàn toàn có thể huỷ lệ cho tới anh một thứ tự. Mùa đông đúc năm ngoái, vụ nô bom xe pháo ở cửa ngõ sau khám đa khoa dân chúng thành phố Hồ Chí Minh Thanh Hải, anh còn ghi nhớ chứ? Có cần thiết tôi rằng chỉ tiết cho tới anh những người dân cơ làm thế nào nhưng mà bị tiêu diệt không?”

Lâm Vũ nuốt một ngụm nước miếng, đùng một cái đem chút chột dạ. Vụ án này khi này được xác nhận là 1 trong vụ tai nạn đáng tiếc xe pháo tiếp sau đó xử lý qua quýt, ko ngờ Hàn Băng đó lại đùng một cái nói lại, không chỉ có thế còn nhắc tới vẹn toàn nhân tử vong của những người dân cơ. Xem đi ra cô tớ trái ngược thực tóm nhập tay vài ba loại.

Trong lòng Lâm Vũ ko ngoài đem chút thấp thỏm. Tuy chuyện này là vì Đại Quân thực hiện, tuy nhiên rằng cho tới nằm trong cũng chính là anh thông tư. Cho cho dù chủ yếu bản thân ko bảo anh tớ thịt người tuy nhiên trách móc nhiệm cũng phía trên người bản thân. Vì vậy anh ra quyết định 1 mình gánh vác, ko rằng tăng gì nhưng mà nằm trong Hàn Băng và những người dân không giống lên một con xe black color lân cận.

Xem đi ra viên tình báo quân team nhưng mà Hàn Băng rằng đem quyền lực tối cao rất rộng lớn. Khi xe đua nhập tổng viên công an thành phố Hồ Chí Minh Thanh Hải, vệ binh ở cửa ngõ chất vấn cũng ko chất vấn đang được há vách ngăn xe pháo, đôi khi kính chào một loại quân team. Cho cho tới Khi xe pháo tiến bộ nhập đại viện anh tớ mới nhất vứt tay xuống.

Sau Khi xuống xe pháo, nhị người áo thâm fake Lâm Vũ cho tới chống thẩm vấn tầng bên trên, Hàn Băng ở trước mặt mày bước nhiều năm tiếp cận. Những công an xung xung quanh thấy thể đều lùi về đàng sau.

“Gia Vinh?”

Lúc này lân cận đem người đùng một cái hô thương hiệu Lâm Vũ. Lâm Vũ quay đầu sang một bên nom thì thầy Khương team. Anh ngay thức thì sung sướng, nom anh tớ một chiếc ý tứ là bảo anh tớ lần Vệ Công Huân van nài trợ giúp.

Giang team đang được ở team công an lâu như thế làm thế nào thiếu hiểu biết nom mặt mày đoán ý. Nhìn thấy biểu tình của Lâm Vũ thì hiểu tức thì, gật gật đầu với anh, đi ra hiệu cho tới anh yên lặng tâm.

Sau Khi lên lầu, Hàn Băng đùng một cái nói: “Anh nên bị tiêu diệt tâm lên đường. Tôi biết anh nằm trong Vệ Công Huân mối quan hệ ko tệ. Nhưng mặc dù ông tớ đem đến cũng ko cứu vãn được anh. Bởi vì thế, level của tôi cao hơn nữa ông tớ.”

Khi Hàn Băng rằng câu này, ngữ khí đem chút kiêu hãnh.

Lâm Vũ ngay lập tức đau nhức trong tâm, thời điểm ngày hôm nay coi đi ra lành lặn không nhiều dữ nhiều.

“Vào đi!”

Đến một chống thẩm vấn quan trọng đặc biệt, nhị người áo thâm đẩy anh nhập nhập.

Phòng thẩm vấn quan trọng đặc biệt này không giống với chống thẳm vấn thông thường, toàn cỗ căn chống không tồn tại cửa ngõ sỏ, toàn bộ đều bị bịt kín, tuy nhiên được tô điểm vô nằm trong sang trọng.

Xem thêm: nữ vương trà xanh ở thập niên 70

Sàn mái ấm lát đá đá hoa, trải thảm lông, vô nằm trong tỉnh tế, mang tới cho những người tớ một loại cảm hứng ám áp như trong nhà.

Ngay cả ghế ngồi ở sản phẩm ghế trước bàn thẩm ván cũng chính là ghế sô trộn được quấn domain authority gray clolor.

Tổng thể cả căn chống không tồn tại chút cảm hứng này của chống thẩm vấn mà hoàn toàn ngược lại giống như phòng tiếp khách trong nhà rộng lớn.

“Hà tiên sinh, chào.”

Hàn Băng đóng góp cửa nhà chống dày nặng nề lại, thực hiện một động tác chào, tiếp sau đó tự động bản thân ngồi xuống sau bàn thẩm vấn, đem vài ba xấp tư liệu bên trên bàn nhắc lên, tùy tiện lật qua quýt lật lại.

“Hà Gia Vinh, tư liệu của anh ý tôi đang được nắm vững tường tận, cho tới.

nên tất cả chúng ta thẳng vào trực tiếp yếu tố chủ yếu.”

Hàn Băng tía một giờ đồng hồ đóng góp tư liệu lại, hai con mắt vừa vặn sáng sủa vừa vặn sâu sắc quan sát về phía Lâm Vũ, ánh nhìn sắc bén như nhìn xuyên thấu nhân tâm.

“Theo như tôi biết thì tôi đem quyền ko rằng trúng không?

Cho cho dù những người dân đem tổ chức cơ cấu ra sao thì cũng ko thể tước đoạt đoạt nghĩa vụ và quyền lợi của tôi chứ?”

Lâm Vũ nhún vai, anh mới nhất không trở nên cô tớ lừa đâu. Ai nhưng mà biết cô tớ tóm được từng nào vấn đề của tôi. Dù sao trong tâm anh rõ rệt, rằng nhiều tiếp tục thất bại, anh chỉ việc ko thì thầm, tận tâm kéo dãn dài thời hạn, Vệ Công Huân hoàn toàn có thể nghĩ về được giải pháp cứu vãn anh đi ra.

“Anh quả tình đem quyền lưu giữ lạng lẽ. Vậy nhằm tôi cho tới rằng, anh nghe là được.”

Sau cơ Hàn Băng lật một trong những phần tư liệu đi ra phát âm lên: “Năm ngoái ngày 13 mon 12, cửa ngõ sau khám đa khoa dân chúng thành phố Hồ Chí Minh Thanh Hải đột biến một vụ nỗ xe pháo rộng lớn, xác lập sơ cỗ là tai nạn đáng tiếc xe pháo ngoài ý ham muốn. Nhưng theo đòi khảo sát của công ty chúng tôi, vẹn toàn nhân tử vong của những người dân bên trên xe pháo thực ra là vì gãy xương cột sống cổ. Hơn nữa xuất xứ của vụ nỗ là ở nhập hộp thư đem phân phát hiện tại một vật bị nghỉ ngơi ngờ là nhảy lửa chống gió máy. Vì vậy, trường hợp bất ngờ nổ và cháy đem tài năng là vì người thực hiện.”

Lâm Vũ nghe cho tới trên đây tim ko ngoài đập mạnh. Lệ Chấn Sinh từng rằng với anh, Đại Quân trái ngược thực là đem cổ bao nhiêu người cơ bẻ gãy. Hơn nữa cũng thiệt sự là nhờ vào nhảy lửa kéo theo nổ và cháy.

Xem thêm: diệp lạc vô tâm truyện

Tuy trong tâm phiền lòng tuy nhiên bên trên mặt mày Lâm Vũ vẫn vô nằm trong thản nhiên.

Hàn Băng nom anh một chiếc, nối tiếp nói: “Chúng tôi khảo sát giám sát xung xung quanh phạm vi khám đa khoa 10km, phân phát xuất hiện người này.”

Bạn đang được phát âm truyện mới nhất bên trên Truyện A.a_z. (phải ghi chép thế này thì những site đánh cắp ko thay đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z nhằm nhập nhé! Cạnh không giống copy tiếp tục thiếu thốn nội dung chương và ko ngay lập tức mạch truyện cơ ạ!