cố thiếu sủng vợ đến nghiện

Trong lòng Đường Tiểu Diễm giật thột.

Có nên Cố Đình Phong vẫn phân phát xuất hiện điều gì tê liệt nên mới nhất căn vặn vì vậy không?

Bạn đang xem: cố thiếu sủng vợ đến nghiện

Cô tao ngay thức thì xoay người, ko nhằm ý cho tới những người dân nhập phòng tiếp khách, về cho tới chống của tôi, tạm dừng hoạt động lại rồi mới nhất lên tiếng: "Đình Phong, sao đùng một cái anh lại căn vặn vì vậy, sở hữu nên anh không thích phụ trách ko. Không sao đâu, thiệt rời khỏi tôi chỉ là 1 trong đứa trẻ em không cha mẹ, cứng cáp nhập trại không cha mẹ, tôi trước đó chưa từng kỳ vọng xa cách vời gì không còn."

"Nhất là với cậu công ty như anh, cơ phiên bản là tôi ko với tôi. Tôi tự động thấu hiểu. Ta sẽ không còn lấy tối tê liệt rời khỏi nghiền buộc anh nữa."

"Tôi...tình thân của tôi dành riêng cho anh, đời nào anh vẫn ko biết? Sao tôi hoàn toàn có thể đang tâm khiến cho anh khó khăn xử được."

"Đúng rồi, về cỗ âu phục hôm ấy tôi khoác nhập hotel, sau thời điểm về tôi ngay thức thì xài bỏ nó rồi, tiếp tục không tồn tại phiền toái về sau nữa."

Trong điện thoại cảm ứng vang lên tiếng nói xứng đáng thương của Đường Tiểu Diễm.

Trong lòng Cổ Đình Phong đột nhiên run rẩy rẩy, sao anh hoàn toàn có thể tâm trí như vậy được?

VietWriter.vn

Xuất thân thuộc của Đường Tiểu Diễm vẫn vô nằm trong thê thảm rồi, phiên bản thân thuộc lại luôn luôn ngờ vực cô ấy...

"Diễm Diễm, bên trên tôi phiền lòng vượt lên trước thôi."

Cúp điện thoại cảm ứng, hai con mắt đen kịt nhánh của Cố Đình Phong càng thêm thắt mờ mịt.

Mà trong thâm tâm Đường Tiểu Diễm thì dần dần ổn định toan lại, suôn sẻ là phiên bản thân thuộc vẫn mò mẫm người xóa khỏi đoạn camera tê liệt. Nhưng tuy nhiên cô tao nên nhanh gọn lẹ bố trí đoạn chuyện khiến cho Cố Đình Phong cưới cô tao nhập cửa!

Ngoài cửa ngõ vang lên giờ đồng hồ đập cửa ngõ rần rần. Chị em ở ngoài tê liệt gọi cô tao ra đi ngoài tợp rượu. Đường Tiểu Diễm kiểm soát và điều chỉnh xúc cảm một lúc, rồi ra đi ngoài. Hôm sư ni tao chào riêng biệt những người dân chúng ta này cho tới mái ấm nghịch ngợm, chỉ vì thế ham muốn khoe khoang căn biệt thự cao cấp của tôi rời khỏi.

Lại khiến cho đám người mẹ hâm mộ ham muốn bị tiêu diệt.

"Diễm Diễm, thiệt hâm mộ cậu hoàn toàn có thể dính vào cậu công ty Cố, cậu công ty Cổ là kẻ tình nhập nằm mê của biết bao thiên kim tè thư nhập TP. Hồ Chí Minh Thượng Hải đó!"

"Đúng vậy trúng vậy, cậu công ty Cố thiệt là khoáng đạt, rời khỏi tay một chiếc là sở hữu ngay lập tức căn biệt thự cao cấp cao cấp!"

"Tớ còn nghe thưa anh ấy góp vốn đầu tư nhập bộ phim truyền hình mới nhất của cậu, Diễm Diễm, đến thời điểm tê liệt cậu nhớ rằng bọn tớ đấy nhá..."

Xem thêm: phế hậu tướng quân truyện tranh

Nghe những lời nói nịnh thần nọt ấy, Đường Tiểu Diễm sung sướng vô nằm trong, như ham muốn nở hoa bên trên mặt mũi luôn luôn.

Giữa chừng sở hữu một cô nàng nói: "Nhưng những người dân sở hữu chi phí như vậy sẽ không còn kết duyên với với những người dân nhập giới vui chơi giải trí như tất cả chúng ta đâu. Tớ nghe thưa mái ấm bọn họ Cố đang được mò mẫm một tè thư môn đăng hộ đối cho tới Cố Đình Phong tê liệt."

"Câm mồm."

Có người gắt lên.

Gương mặt mũi Đường Tiểu Diễm ko lòi ra biểu cảm gì không giống, vẫn lưu giữ nụ cười cợt nông cạn bên trên môi, tuy nhiên lòng đôi mắt cô tao vẫn loé sáng sủa.

Ồ, người nhiều ghét bỏ người nhập giới vui chơi giải trí à?

Cô tao lại ham muốn cho tới bọn họ thấy, làm thế nào tuy nhiên phiên bản thân thuộc được gả cho tới Cố Đình Phong, cất cánh lên cành cao trở thành phượng hoàng!

Sáng sớm ngày bữa sau, Cố Đình Phong ngay lập tức sẽ có được một khoản bưu phẩm.

Là Cố Minh Chính tự động tay đặt điều nhập tay anh, banh rời khỏi nhìn một chiếc, đó là cái váy hôm ấy bị anh xé nát nhừ, nó lẳng lặng ở yên lặng ở nhập vỏ hộp.

Ngay cả xúc cảm cũng tương tự như hệt tối tê liệt...

Đường Tiểu Diễm gọi cho tới vào trong ngày thời điểm hiện tại, cô tao nũng nịu nói: "Đình Phong, tôi tâm trí kĩ rồi, bệnh cứ này vẫn nên kí thác cho tới anh, tôi hoảng hốt anh phiền lòng. Nếu anh ko mến tôi thì tôi tiếp tục bặt tăm ngoài trái đất của anh ý."

"Đường Tiểu Diễm, tôi không tồn tại ý tê liệt."

Cố Đình Phong nhìn cái váy bên trên tay bản thân, nhắm đôi mắt lại, nhập đầu lại xuất hiện tại khuôn mặt của Tô Mạn Mạn.

Không, Tô Mạn Mạn ko nên người hôm tê liệt.

Xem thêm: mưu đoạt phượng ấn

Nói ko chừng, cảm hứng tuy nhiên cô ấy tạo nên cho tới tôi chỉ là trùng khớp tuy nhiên thôi...

Cố Đình Phong đột nhiên banh đôi mắt ra: "Không nên bao nhiêu ngày nữa cô nên nhập cuộc lễ trao giải sao? Tôi bảo Cổ Minh Chính mua sắm cái váy cô mến, tặng cho tới cô."

"Có thiệt không? Đình Phong, tôi biết ngay lập tức anh chất lượng với tôi nhất mà!"