cớ sao mãi yêu em

Mười lăm mươi sáu tuổi tác, bọn chúng bản thân bắt gặp nên thương yêu tuy nhiên chẳng biết phương pháp yêu thương. Hai mươi lăm nhì mươi sáu tuổi tác, tất cả chúng ta biết yêu thương lại không thể nào nhìn thấy thương yêu nữa.

Đây ko nên là tè thuyết hư đốn cấu tuy nhiên là quyển hồi ký về tuổi tác thanh xuân.

Bạn đang xem: cớ sao mãi yêu em

Khi tuổi tác thanh xuân dần dần héo héo lụi tàn bám theo năm mon, tôi vẫn sử dụng ngòi 乃út của tôi từng chút khêu lại cuộc sống đời thường thời trung học tập, cái ngôi trường ĐH, trong thời hạn mon tươi tỉnh đẹp mắt vô sáng sủa sôi sục nhất nằm trong côn trùng tình ngây dại dột trong sáng trước cơ của tôi. Tuy rằng Khi cơ, Cửa Hàng chúng tôi ko học tập được cơ hội yêu thương tuy nhiên rất có thể xác định một điều rằng Cửa Hàng chúng tôi vẫn thực sự yêu thương nhau đậm đà.

Dù sau ngần ấy năm, anh rời xa tôi tuy nhiên tôi vẫn lưu giữ về hình hình ảnh của anh ấy, về trong thời hạn mon tươi tỉnh con trẻ Cửa Hàng chúng tôi vẫn bên cạnh nhau trải qua chuyện.

Đối với những người không giống, cô có lẽ rằng ko xinh đẹp mắt, cũng ko lanh lợi, cũng ko hề dễ thương và đáng yêu 1 chút nào. Nhưng vô đôi mắt chúng ta cô ấy vẫn chính là chi tiêu điểm có một không hai, là kẻ chúng ta quan hoài nhất. Nhất cử nhất động của cô ý ấy, mặc dù chỉ là 1 trong những nụ mỉm cười hoặc một chiếc nhăn ngươi, cũng thực hiện lòng chúng ta rung rinh động một trận, duy nhất lời nói thông thường, cũng thực hiện cho chính mình tâm lý thiệt lâu... Đó là xúc cảm của chàng trai vô tè thuyết - bên cạnh đó là cuốn hồi ký về 1 thời thanh xuân sáng sủa vô, hồn nhiên - Cớ sao mãi yêu thương em của Tâm Văn. Tác fake vẫn sử dụng ngòi 乃út và cả những hoài niệm vẫn nhuốm color thời hạn vẽ nên từng chút một tranh ảnh cuộc sống đời thường thời trung học tập, cái ngôi trường ĐH, trong thời hạn mon tươi tỉnh đẹp mắt, sôi sục nhất nằm trong côn trùng tình ngây dại dột, trong sáng trước cơ của tôi. Người hiểu không chỉ là được ngắm nhìn mà còn phải được thả mình vô không khí cơ, tràn lan những mến thương, lưu giữ nhung, cả những đợi hóng, ao ước. Tất cả mặc dù đơn giản quá khứ tuy nhiên đều thiệt đẹp mắt...

Tóm tắt nội dung

Cớ sao mãi yêu thương em là mẩu truyện thương yêu xoay xung quanh nhì anh hùng Diệp Phiên Nhiên và Dương Tịch. Nếu như cô là 1 trong những người nước ngoài nhu nội cương, coi hình thức cực kỳ yếu hèn ớt tuy nhiên lại tủ vệt sự quật cường cùng với sự mềm dẻo ko Chịu đựng khuất phục phía bên trong thì anh lại là 1 trong những chàng trẻ trai vô nằm trong ngạo ngược. Thời thanh xuân, Diệp Phiên Nhiên luôn luôn tự động chôn chặt bản thân vô vỏ ốc tự động ti. Đỗ vô ngôi trường trung học tập tốt nhất có thể TP.HCM D, cô choáng ngợp vì thế không gian học tập khiến cho kết quả rơi bớt gớm ghê. Vốn vẫn tự động ti ni càng tự động ti rộng lớn. Cô không đủ can đảm thể hiện nay trước chỗ đông người, không đủ can đảm ngửng mặt mày coi quý khách và cả những người dân vô lớp cũng vậy, bọn họ coi cô như loại bóng ko tồn bên trên. Nhưng sở hữu một người luôn luôn ngắm nhìn và thưởng thức cô... Cái nguyên vẹn nhân anh yêu thương cô cũng khôi hài cho tới lạ: chỉ vì thế góc nhìn cô ko khuynh hướng về anh. Anh nhất quyết xác định cô được xem là của anh ấy. Anh chấp nệ bắt chặt tay cô ko buông. Anh ko kiêng dè gì cả tuy nhiên chỉ kiêng dè cô ko yêu thương bản thân...

“... Khuôn mặt mày Diệp Phiên Nhiên chợt ửng đỏ lòm. Đây là chuyến thứ nhất kể từ Khi vô trung học tập cô nói chuyện nằm trong chúng ta phái mạnh sinh. Thẩm Vỹ rất khác những học viên khéo không giống, cậu nữ tính hồn hậu, không phải sở hữu chút thái phỏng tự kiêu tự động phụ, tự động cao tự động đại.

“À, nên rồi, căn nhà cậu ở đâu?” Thẩm Vỹ bước lên xe đạp điện, vô tình căn vặn.

Xem thêm: tình yêu và anh mộng tiêu nhị

“Nhà máy *** thị xã Thành Nam”.

“Nhà cậu cũng ở Thành Nam à?” Cậu vờ vĩnh tỏ vẻ sướng mừng, đôi mắt sáng sủa lên: “Bọn bản thân nằm trong đàng, bên cạnh nhau về nhé!”.

Diệp Phiên Nhiên thông thoáng ngần ngừ tuy nhiên rồi cô gật đầu.

Hai người giẫm xe cộ sóng song với mọi người trong nhà ngang qua chuyện tuyến đường rợp bóng, vừa phải chạy vừa phải nói chuyện. Ánh chiều cùn vàng nhạt nhẽo hắt xuyên qua chuyện phiến lá cây ngô đồng, rơi bên trên cỗ đồng phục với sắc xanh lơ đan kẽ white, cảm xúc yên bình ấm cúng khó khăn trình diễn mô tả tự điều.

Tại Sảnh tập dượt bóng rổ cơ hội cơ ko xa thẳm, Trần Thần kêu lên giống như vạc hình thành đại lục mới: “Hòn đá tuy nhiên cũng biết trình bày cơ đấy, khan hiếm thấy khan hiếm thấy!”

Xem thêm: doãn tư thần

Dương Tịch ko đáp trả, cậu giành lấy trái khoáy bóng kể từ tay Trần Thần, đứng tức thì điểm thân phụ điểm, nhẹ dịu ném bóng cút.

Quả bóng vẽ bên trên ko trung một vòng cung đẹp tươi, rớt vào vô lưới...

Thời thanh xuân, cô là kẻ phụ nữ thứ nhất anh yêu thương. Anh cũng chính là ngòi nổ mang lại thương yêu thứ nhất của cô ý. Anh ngốc ngếch lấy lòng, cô căn nhà ý chống vệ. Anh như vì thế sao vây xung quanh trăng sáng sủa, cạnh bên một người tĩnh lặng như hình ảnh, hé sai đàng nhân duyên, chắc chắn nằm trong quên thiên nhai. Cô từng yêu thương, từng chia ly, đập phá kén chọn phát triển thành điệp. Anh luôn luôn nghĩ về, mặc dù xa thẳm nhau, tuy nhiên rước thương yêu trở thành 1 mình đợi hóng. Sau nhiều năm hội ngộ. Cô nhìn thấy anh luôn luôn chấp nệ mong chờ, vấn đề này đang trở thành một nốt con ruồi chu rơi trong thâm tâm cô. Đúng vậy! Vô nằm trong nhức nhối, tình rạm ko trở thành, càng ngày càng sâu sắc, càng lo lắng cả nhì đều bị tổn thương...