có không giữ mất đi giật

                                    
                                              

Hệ liệt với cỗ trước nha mn! (Bộ KHÔNG LÀM VỢ THÌ LÀM MẸ VỢ! Á :vv)

[1]

Bạn đang xem: có không giữ mất đi giật

“Học trưởng, em mến anh.” Cô gái vừa phải thưa vừa phải ngượng nghịu thùng nhì tay trả lá thư cho tới thanh niên trước mặt mũi.

Nhưng nhận lại chỉ mất ánh nhìn coi thường bỉ, và một lời nói vô tình: “Đừng bám theo đòi tôi nữa, phen cuối tôi thưa với cô điều này.”

Xong thanh niên tê liệt trực tiếp tay rung rinh lấy lấy lá thư cho tới nhập sọt rác rưởi. Gương mặt mũi vô cảm rồi lạnh lẽo lùng con quay sống lưng lên đường rơi rụng.

Cô gái mím môi, nhì đôi mắt lệ nhòe tiếp cận trước thùng rác rưởi nhặt lại lá thư tuy nhiên vừa phải cụ lên ngay lập tức bị cướp rơi rụng.

“Ha ha ha... coi này, thư tình à, thực sự ko biết xấu xí hổ. Cóc ghẻ tuy nhiên đòi hỏi ăn thịt thiên nga.”

“Ha ha ha...”

Một đám người vây xung quanh cô nàng, không ngừng nghỉ cười cợt cợt, thưa tiếng xấu xí.

“Dạ Tịch Lạc, cô ko coi lại bản thân coi, vậy tuy nhiên mặt dạn mày dày dám tỏ tình với học tập trưởng. Anh ấy thực hiện vậy là nể mặt mũi cô rồi, nếu trong trường hợp là tôi, tôi tiếp tục thưa cho tới quý khách biết cô trơ trẽn thế nào.” Cô tao cười cợt to tướng rồi đẩy trượt Dạ Tịch Lạc, đem chai nước uống nhập tay sụp đổ lên trên người cô.

“Để tôi gom cô cọ tinh khiết diện mạo nhơ của tớ.”

Bọn bọn họ từng người một câu, nhiếc mắng, xỉ nhục Dạ Tịch Lạc một cơ hội thậm tệ. Quá xứng đáng rộng lớn còn người sử dụng son vẽ nghuệch ngoặc lên phía trên mặt cô, đem cô rời khỏi thực hiện trò chi khiển.

--
Giang Phi Vũ – đàn ông có một không hai ở trong phòng bọn họ Giang, đẹp mắt trai, học tập chất lượng tốt, soái khí ngời ngời, sau này là kẻ quá tiếp Giang thị. Nhưng trên đây ko cần lí tự cô mến anh tao, tuy nhiên là giờ đồng hồ sét tình ái tức thì lần thứ nhất họp mặt.

Đáng tiếc người không giống lại ko suy nghĩ vì vậy. Vây xung quanh anh tao với vô số người khá, còn Dạ Tịch Lạc cô coi lên đường coi lại chỉ là một trong SV mái ấm quê quê mùa, lề mề.

Đều tự cô tự động nhiều tình, Reviews bạn dạng thân mật bản thân vượt lên trên cao. Theo xua đuổi anh tao tía năm, người sử dụng không còn từng thực tâm tuy nhiên nhận lại chẳng với nỗi một chiếc coi ý tốt. Vậy tuy nhiên Dạ Tịch Lạc vẫn chấp nhất.

Hôm chất lượng tốt nghiệp Giang Phi Vũ lại công khai minh bạch nữ giới, Dạ Tịch Lạc thực sự bị tiêu diệt tâm. Cô đứng một góc, sinh sống mũi cay xè.

Tối hôm tê liệt, Dạ Tịch Lạc 1 mình cuộn tròn trặn bên trên chóng. Căn chống tối om, lặng bặt, chỉ mất giờ đồng hồ nức nở của cô ý. Từng hồi, từng hồi nghe cho tới nghẹn lòng.

Ngày hôm tê liệt cô ra quyết định kể từ quăng quật, coi như toàn bộ như 1 kỉ niệm của thanh xuân.

--
Một năm tiếp theo, Dạ Tịch Lạc vinh hạnh nhận tấm vày chất lượng tốt nghiệp thường xuyên nghành Hội họa, cô lúc này đã và đang với các bạn trai, thương hiệu là Lâm Hàng.

Ước mơ sau đây là mong muốn phát triển thành một họa sỹ có tiếng, lúc này trước tiên cần theo đòi chân chi phí bối học hỏi và chia sẻ trước. Nhờ Lâm Hàng giúp sức, Dạ Tịch Lạc thành công xuất sắc van được được địa điểm trợ lý cho 1 họa sỹ mới nhất nổi. Công việc mỗi ngày cũng không thực sự bận.

Mối mối liên hệ của Dạ Tịch Lạc và Lâm Hàng vô nằm trong thắm thiết, tuy rằng không thực sự xa cách sỉ tuy nhiên có thể nói rằng là niềm hạnh phúc. Mỗi vào buổi tối cuối tuần đều lên đường hò hẹn.

Mọi loại như đính ước, tiệc cưới rồi tuần tuần trăng mật nhường nhịn như đều đang được lên plan.

Nhưng này với dễ dàng và đơn giản... sinh sống dông thiệt sự mới nhất chỉ chính thức.

Xem thêm: quốc tử giám có một nữ đệ tử

9h tối, sau khoản thời gian kết cổ động việc làm ở xưởng vẽ, Dạ Tịch Lạc đang được bố trí sẵn sàng về nhà.

Cánh cửa ngõ bên phía ngoài được ai tê liệt đẩy nhập.

“Xin lỗi, lúc này đã không còn giờ thao tác rồi, quý khách hàng rất có thể cho tới vào trong ngày mai ạ.”

“Vậy sao?”
Dạ Tịch Lạc ngẩn đầu, tiếng nói này mặc dù chục năm nhì mươi năm nữa cô cũng ko thể quên được. Là anh tao.

“Giang Phi Vũ?” cô ngớ người.

Giang Phi Vũ trải qua cô, cho tới điểm những hình ảnh rồi nhắm nhía một cơ hội say sưa.

“Anh mong muốn mua sắm giành giật thì rất có thể quay về vào trong ngày mai, lúc này tôi cần ngừng hoạt động rồi.”

Giang Phi Vũ ko mải may cho tới thắc mắc, anh tao coi cô, chép mồm cảm thán: “Em chừng như đặc biệt vất vả.”

“Công việc này rất tuyệt, tôi ko thấy vất vả.”

Giang Phi Vũ mỉm cười cợt, tuy nhiên ánh nhìn chính thức thay cho thay đổi trở thành trầm khoác.

Dạ Tịch Lạc ruột gan vốn liếng đang được nguội lạnh lẽo sao bỗng nhiên chộn rộn, cảm biến rõ rệt rệt sự không dễ chịu xen kẹt.

“Anh cũng muốn mua sắm giành giật ko, còn nếu như không thì tôi cần ngừng hoạt động rồi.”

Nói rồi Dạ Tịch Lạc ko thèm nhằm ý nữa, cô chính thức dọn dẹp cọ vẽ, rồi xếp lại những ống màu sắc, cỗ dạng không tồn tại chút gì là với thời hạn rảnh.

“Chúng tao trở lại lên đường.”

Dạ Tịch Lạc nhập một giây đứng hình, động tác đình trệ. Nhưng tức thì tức thời lại nhì tay vướng. Cô tự động chất vấn với cần bản thân mệt nhọc vượt lên trên sinh rời khỏi lãng tai nghe sai rồi? Hoặc chắn có thể anh tao thưa nhảm.

Không thấy Dạ Tịch Lạc vấn đáp, Giang Phi Vũ ngồi xuống ghế, bắt chéo cánh chân, bùi nhùi một điếu dung dịch cho tới nhập mồm. Hít một khá thâm thúy rồi thả rời khỏi làn sương lạ mắt.

“Tên các bạn trai em chẳng được trò vè gì. Hai người cứ vì vậy thì sau này tiếp tục rời khỏi sao, em rất có thể tiến hành ước mơ của tớ không? Không vày lúc này nằm trong anh chính thức lại, tất cả em ước mong anh đều gom em tiến hành.”

Đúng rồi, tai cô không biến thành lãng, là Giang Phi Vũ thưa bậy, thưa bậy với tinh lọc.

Dạ Tịch Lạc nhếch mép cười cợt rồi trở lại coi anh tao châm biếm: “Anh thiếu hụt phụ phái đẹp cho tới vậy sao?”

Giang Phi Vũ nhường nhịn như đang được tính trước tất cả, nên vẫn đàng hoàng hương thụ điếu dung dịch nhập tay.

Xem thêm: trí hoán hung đồ

“Anh chỉ thưa với em vì vậy, ra quyết định là ở em. Hy vọng phen sau tái ngộ tất cả chúng ta có thể nói rằng chuyện nhập yếu tố hoàn cảnh chất lượng tốt rộng lớn.”

Nói rồi Giang Phi Vũ lấy một tấm thẻ visit nhằm lên bàn rồi lên đường rơi rụng. Để lại Dạ Tịch Lạc đối với cả khung trời nghi ngại.

#MocHaVanDu