cô dâu của tổng giám đốc

                                    
                                              

Nơi này sẽ không cần là chuyến thứ nhất cô cho tới, bám theo đạo lý cũng rất có thể coi như thể nhà đất của cô, tuy nhiên cô vẫn cảm nhận thấy xa vời kỳ lạ.

Tụ họp còn ko chính thức, ngày hôm nay chỉ đơn giản là mái ấm gia đình tụ họp, cũng chính vì Đồng Lôi vạc hiện tại chuyến này vô cùng không nhiều người, cơ bạn dạng cũng chính là bao nhiêu người Lục gia, trong cả chuyến trước lúc sắp tới còn trông thấy bao nhiêu bóng hình xa lạ chuyến này cũng không tồn tại.

Bạn đang xem: cô dâu của tổng giám đốc

"Lôi Lôi, con cái cho tới rồi? Ai domain authority, nom con cái này, mới nhất bao nhiêu ngày ko thấy sao lại còm lên đường vậy?"

Vừa mới nhất nhập cửa ngõ, Lý Cẩm ngay lập tức năng nổ kéo cô, để ý kể từ bên trên xuống bên dưới, một cỗ dạng tiếc thương, thực hiện cô ko nhịn được ê độ ẩm lỗ mũi, thân thiết mách bảo tay của bà.

"Mẹ!" liếc nom Lục Chấn Đông ngồi phía trên ghế rơi lon coi báo, nhẹ dịu gọi một tiếng: "Ba!"

"Ừ!"

Lục Chấn Đông cũng ko ngước đầu, chỉ đáp đại diện một giờ đồng hồ, Lý Cẩm ngay tức khắc bất mãn: "Tôi thưa ông rất có thể chớ coi tờ báo ê nữa được hay là không, ko nghe thấy con cái dâu xin chào ông sao?"

Phụ nữ giới đều như thế, Lục Chấn tấp nập sớm vẫn trở thành thói thân quen, biết tuy nhiên ko thể trách cứ, thân thích thể vẫn ngồi ngay lập tức ngắn ngủi vững vàng vàng như cây tùng bá bên trên vị trí ê, không trở nên gây phiền hà 1 chút nào.

Mắt thấy Lý Cẩm tiếp tục nổi nóng, Đồng Lôi ngay lập tức cuống quýt vàng kéo bà: "Mẹ, u Ngô nghe đâu đem chuyện thăm dò mẹ? Đúng ko u Ngô?" Nói xong xuôi luôn ghi nhớ nháy đôi mắt với u Ngô, u Ngô ngay tức khắc hiểu ý.

"Phu nhân. . . . . ."

Lý Cẩm tuy vậy nửa tin tưởng nửa ngờ, vẫn bám theo sau sống lưng u Ngô tách lên đường.

Xem thêm: nỗi nhớ khắc sâu

"Ba nghe đâu vẫn làm rõ, vì sao ông cụ lại lựa chọn con?" Đột nhiên sau sống lưng vang lên một hồi tiếng động hùng hậu, thực hiện cô ngại không còn hồn, xoay người mới nhất vạc hiện tại, Lục Chấn Đông mới nhất một vừa hai phải ngồi lướt web đọc báo chẳng biết khi này vẫn đứng ở đàng sau của cô ý.

"Ba?"

Ông cụ, nghe đâu Tính từ lúc sau thời điểm Đồng Lục kết thân thích, sự xưng hô này cô vẫn nghe qua chuyện thật nhiều lần? Chỉ là cô vẫn ko biết cái người nhưng mà người xem Lục gia vô nằm trong tôn trọng vì như thế vật gì lại lựa chọn cô, thiệt rời khỏi trước ê cô và người của Lục gia không tồn tại ngẫu nhiên mối liên hệ này.

"Lôi Lôi, baa, những người dân đang được rỉ tai gì?"

Lục Minh Hạo vẫn thay đổi một thân thích ăn mặc quần áo vô nằm trong tùy ý, mặt mày mỉm mỉm cười tiếp cận phía chúng ta, anh như thế tương tự như là hoàng tử rời khỏi kể từ nhập giành giật.

Mắt Đồng Lôi tức thời xê dịch, lúng túng liếc đôi mắt qua: "Không đem gì, em và ba rọi tùy tiện hàn ôn một ít thôi."

"Vậy sao?" Động tác xoay đầu một vừa hai phải rồi của Đồng Lôi nghe đâu thực hiện tổn hại anh, nụ mỉm cười cũng từ từ mất tích, vẫn tán phễu tuy nhiên lại cực chẳng đã như vậy.

Xem thêm: vai chính chỉ muốn yêu đương

"Aiz. . . . . ."

Lục Chấn Đông thở nhiều năm, chuyện của những người con trẻ tuổi tác chúng ta rất khó can thiệp, cũng ko cơ hội này can thiệp, đơn thuần nghe đâu toàn bộ đều vượt lên thoát khỏi tưởng tượng của ông, sao ông lại cảm nhận thấy người con rộng lớn của tớ chắc chắn cũng quí cô nhỏ bé này?

Đồng Lôi thỉnh phảng phất nom điện thoại cảm ứng thông minh địa hình, sắc mặt mày tương đối lo ngại, vẫn tám giờ, sao Lục Tử Hiên còn ko cho tới, anh xứng đáng lẽ cần cho tới rồi chứ?