chỉ yêu không cưới

                                    
                                              

Chủ nhật.

- Thầy ơi, u ngủ say thiệt đấy.

Bạn đang xem: chỉ yêu không cưới

- Suỵt, chớ thức tỉnh u, con cái tuy nhiên thực hiện u thức dậy là phụ thân tiến công đòn đấy nhé!

- Hứ, phụ thân ưu tiên, chỉ yêu thương u, ko yêu thương Duyệt Duyệt!

- Thầy yêu thương cả nhì.

- Thầy gạt con cái, giờ phụ thân chỉ mến ôm u ngủ, ko mến ôm Duyệt Duyệt ngủ nữa!

- Hừ, Tiểu Duyệt Duyệt, con cái trong năm này từng nào tuổi hạc rồi? Hình như chuẩn bị lên chục rồi đó, tiếp tục chuẩn bị trở thành thiếu hụt phái đẹp rồi, còn đề nghị ngủ cùng theo với phụ thân, ko xấu xí hổ à?

- Không cần là đề nghị hoặc không! Hứ, phụ thân, phụ thân lại gửi chủ thể.

- Con nên tới trường rồi đó.

...

Trong niềm mơ ước, phía bên ngoài cửa ngõ thấp thông thoáng cuộc chuyện trò của phụ thân và phụ nữ.

Trong niềm mơ ước, cô khẽ mỉm mồm mỉm cười.

Cô đợi khi lâu, ngoài cửa ngõ đặc biệt lạng lẽ, nhì tiếng nói thân thuộc vô nằm trong cần thiết trọng cuộc sống cô, đùng một cái mất tích. Trong lòng, lo ngại kỳ kỳ lạ.

Cô ngỏ đôi mắt rời khỏi, tỉnh lại, nhập chăn giá tiền ngắt, căn chống rỗng tuếch trống rỗng, chỉ mất bản thân cô. Cô sờ lên trán bản thân, vẫn khá nóng bức, coi lên đồng hồ đeo tay, được xem là buổi sớm chín rưỡi rồi.

Mười giờ sáng sủa thời điểm hôm nay, lớp phụ nữ sở hữu tiết học tập dẫn lịch trình mang đến trẻ nhỏ, cô nhỏm dậy, tất tả vàng khoác áo ngủ, chạy thời gian nhanh rời khỏi cửa ngõ. Anh đang được nắm tay phụ nữ tiếp tục ăn diện chỉnh tề chừng như sẵn sàng ra đi ngoài.

Xem thêm: điểm hoa đăng nơi cuối chân mày nàng

Nghe thấy giờ đồng hồ cửa ngõ ngỏ, Lương Tử Tích xoay đầu lại, phát hiện cặp đôi mắt khá có vẻ như lo ngại của cô ý.

- Cháo anh nấu nướng xong xuôi rồi! - Anh nhắn gửi dò xét.

An Tử Minh gật đầu.

- Mẹ à, ngày qua u nóng bức xuyên đêm đấy, u đắp điếm nhiều chăn nhập, u cần siêng sóc chất lượng bạn dạng đằm thắm nhằm thời gian nhanh khoẻ lại nhé! - Lời dặn dò kể từ lòng lòng Duyệt Duyệt.

Khoé môi cô hé mỉm cười.

- Anh trả Duyệt Duyệt xuống bên dưới ngôi nhà, một thời gian tiếp tục tảo về! - Lương Tử Tích trình bày với cô.

Cô lại gật đầu.

Bên ngoài vọng lại giờ đồng hồ ngừng hoạt động thô khốc, anh nắm tay phụ nữ ra đi.

Cả căn chống chìm ngập trong lạng lẽ. Nhưng trong trái tim cô ko thấy hoảng hãi nữa. Bởi vì như thế cô biết, anh và con cái rồi tiếp tục về. Họ thực sự tồn bên trên nhập cuộc sinh sống của cô ý, tía người ko thể tách nhau.

Cô tự động múc cho bản thân một chén cháo, lặng yên, đủng đỉnh rãi nuốt từng thìa. Tiếng chuông Smartphone sát bên vang lên, cô nhấc máy.

- Tích à, Duyệt Duyệt trình bày u nó bị buốt, con cái dâu giờ sao rồi? - Đầu chão mặt mày cơ là tiếng nói lo ngại của bà Lương.

Xem thêm: nhất ngôn thông thiên

- Phải rồi, căn bệnh sở hữu nặng trĩu ko con? - Cạnh cạnh ống Smartphone, ông Lương cũng trình bày xen nhập.

Cô khá sững người.

Cô ghi nhớ mơ hồ nước, khi cô và Lương Tử Tích tái mét thơm, bà Lương còn hớn hở đắc ý, trình bày là vì một tay bản thân tác trở thành mang đến nhân duyên đàn ông và con cái dâu. Thì rời khỏi, tối hôm cơ, cô trái khoáy thực là bị vứt dung dịch, tuy nhiên người vứt dung dịch lại ko cần là Lương Tử Tích.