cận phù bạch

[Chi vày tắm uyên ương!]

***

Bạn đang xem: cận phù bạch

Lại cù quay về hotel của Lý Xỉ, lại trượt xuống nệm một lần tiếp nữa, quang cảnh như là nhau nên cũng coi như thể thân quen việc dễ dàng thực hiện.

Khi trượt xuống nệm, thậm chí là Hướng Dụ vẫn còn đấy lưu giữ chỉnh lại tóc nhằm tách bị Cận Phù Bạch đè lên trên.

Trong buồng nghỉ ko để đèn sáng, hành lang cửa số vẫn được banh một kẽ nhỏ như khi sáng sủa, rèm cửa ngõ vừa phải nặng nề vừa phải dày phân chia hạn chế ánh trăng trở nên hình chữ nhật rải rác rến bên trên nệm.

Bao dung dịch bên trên đầu nệm còn còn sót lại nhị điếu.

Không biết dung dịch lá của Cận Phù Bạch là tên thương hiệu gì, e là ko mua sắm được ngoài chợ, đầu dung dịch in một loại họa tiết hình đám mây màu sắc xám hao hao như hình thêu, như là một kiệt tác thẩm mỹ và nghệ thuật.

Thanh âm của Cận Phù Bạch trầm thấp.

Thanh âm cơ nhuộm đẫm tương đối thở du͙ƈ vọиɠ, gian nguy, tuy nhiên cũng tương đối say đắm người. Anh căn vặn cô: "Có ngại không?"

Hương Dụ sở hữu một đường nét dễ thương và đáng yêu của riêng biệt bản thân, rõ nét khuôn mặt mệt mỏi mà đến mức nhíu chặt lông mày, vậy tuy nhiên ánh nhìn coi anh trong veo như làn nước, nhẹ dịu rung lắc đầu.

Cô trình bày 'anh thực hiện cút, thực hiện gì rồi cũng được'.

Lời này cô trình bày sớm quá tuyệt vời rồi, đợi cho tới khi anh chính thức động đậy, cô mới nhất âm thầm cảm biến được khi thực hiện loại chuyện này mặc dầu anh sở hữu tận tuỵ nữ tính cho tới đâu, thì cô cũng không thể thản nhiên tuy nhiên ko mệt mỏi được.

Bóng tối như rượu ủ nhiều ngày, khiến cho người tớ say sưa ko dứt.

Chỉ ko biết người say sưa ko dứt nhiều hơn thế là cô, Hoặc là Cận Phù Bạch?

Không tư duy cũng khá được, cứ nhằm đem tự động say rồi mới nhất nghỉ dưỡng.

Tội gì cần thực hiện một người tươi tỉnh đơn độc?

Thỉnh phảng phất sẽ sở hữu được những giờ pháo bông hoặc giờ pháo trúc vang lên, có tương đối nhiều khi vô chống yên tĩnh tĩnh mà đến mức hoàn toàn có thể nghe thấy rõ ràng giờ 'cót két' của giường ngủ chiếu. Cận Phù Bạch bắt cồ bàn chân cô, ép xuống bên dưới, ngăn cô lại.

Hướng Dụ ngước cổ, thanh âm mượt mại: "Cận Phù Bạch."

"Hm?"

"Anh sở hữu yêu thương em không?"

Đây là 1 trong thắc mắc vô nằm trong ngốc nghếch, tầm thông thường tương tự như câu nói. thoại vô bộ phim truyện năng lượng điện hình họa hạng thân phụ.

Trong bao nhiêu bộ phim truyện cơ, người phụ phái đẹp phía trên nệm luôn luôn căn vặn, anh sở hữu yêu thương em không?

Trước cơ khi coi được những câu nói. thoại cơ, Hướng Dụ còn rung lắc đầu than thở thở:

Ở thời đặc điểm đó căn vặn thắc mắc như vậy ngốc thiệt đấy, bảo người con trai 'đạn tiếp tục lên nòng' cần vấn đáp thế này đây?

Cho mặc dù ko yêu thương cũng ko thể trình bày thoát khỏi mồm, còn nếu không mặt mũi phái đẹp tiếp tục trở mặt mũi ko thực hiện nữa, mặt mũi phái mạnh cần thực hiện sao? Tự bản thân giải quyết và xử lý à? Đương nhiên là không can tâm rồi, vậy nên yêu thương hay là không yêu thương cũng tiếp tục trình bày là yêu thương, khó khăn tuy nhiên phân biệt được thiệt fake.

Không ngờ lúc tới lượt bạn dạng đằm thắm, cô lại căn vặn thắc mắc cơ.

Không chỉ căn vặn, tuy nhiên còn tồn tại vẻ tấm tức, thanh âm lập cập rẩy, xen láo nháo giờ nức nở.

Ngón tay Cận Phù Bạch va vấp lên bên trên, nhẹ dịu xoa nắn, thanh âm khàn khàn trả lời: "Yêu."

Sau khi tâm sự, bạn dạng đằm thắm anh cảm nhận thấy ko đầy đủ trịnh trọng.

Người phụ nữ phía trên nệm của anh ấy tươi tỉnh mà đến mức nào?

Tỉnh táo mà đến mức khi vô vào căn hộ chung cư của anh ấy ở Trường Sa vẫn rất rất đích thị mực, trong cả khi chào anh ăn cơm trắng cũng còn ngồi chơi trò chơi Rắn tham ô ăn.

Bởi vì như thế cô biết, anh ngỏ câu nói. chào ko cần là vì như thế 'lấy việc hỗ trợ người thực hiện niềm vui', tuy nhiên nó là 1 trong loại hào hứng của những người con trai dành riêng cho tất cả những người phụ phái đẹp, vậy nên ko quan trọng cần đem ơn.

Cận Phù Bạch lo ngại cô suy nghĩ nhiều, anh giơ tay vén những lọn tóc bị những giọt mồ hôi ngấm ướt sũng bám bên trên trán cô, tiếp sau đó nữ tính hít lên trán: "Anh thiệt sự yêu thương em."

Lời vừa phải dứt, Hướng Dụ cảm biến được rõ nét từng lối gân của anh ấy, cô nhíu chặt ngươi, vẫn ko Chịu đựng được, sở hữu giọt lệ kể từ khóe đôi mắt chảy đi ra.

Cận Phù Bạch ko gấp rút vừa lòng bạn dạng đằm thắm, anh tạm dừng, sử dụng ngón tay quệt cút nước đôi mắt của cô: "Một lát nữa tiếp tục tự do thoải mái rộng lớn."

Cũng không tồn tại gì ko xứng đáng tin cậy, anh quả thực rất rất hiểu cô, điểm này nhạy bén, điểm này yếu hèn ớt, điểm này dễ dàng và đơn giản khơi khêu gợi được phản xạ.

Trong cơn kɦoáı ƈảʍ, Hướng Dụ liên tiếp lập cập rẩy, ngay lập tức sau này lại đùng một phát banh đôi mắt.

Đó là loại cảm hứng như vậy nào?

Có lẽ tương tự như trái ngược tim bị viên đạn phun xuyên qua chuyện.

Chỉ sở hữu điều cò súng của cô ý là vì Cận Phù Bạch bóp, phun xuyên qua chuyện cả một đời vừa phải nhiều năm đằng đẵng vừa phải ko rõ ràng của cô ý.

Kỳ thực Cận Phù Bạch rất rất nữ tính rất rất nữ tính với cô.

Hướng Dụ đều đã biết.

...

Ngày loại thân phụ của năm mới tết đến, Hướng Dụ tỉnh dậy trong khoảng tay Cận Phù Bạch, coi thời hạn, bộp chộp vội vàng vàng ngồi dậy.

Vừa ngồi dậy eo tiếp tục mượt oặt, lại trượt quay trở lại vòng đeo tay của anh ấy.

Cận Phù Bạch gắng gượng gập banh đôi mắt, cơn buồn ngủ vẫn còn đấy ko tan không còn, anh nâng sau gáy cô nhằm tách cho tới cô bị đập nguồn vào trở nên giường: "Không Chịu cẩn trọng gì cả!"

Hướng Dụ quay đầu sang một bên trừng đôi mắt với anh: "Vậy sao tối qua chuyện anh ko 'nhỏ' một chút!"

Lời này tiếp tục chọc cho tới Cận Phù Bạch nhảy mỉm cười, mỉm cười mà đến mức không hề buồn ngủ nữa, anh bóp mặt mũi cô: "To nhỏ đâu cần là vấn đề anh hoàn toàn có thể kiểm soát được."

Nói xong xuôi lại sát lại ngay sát tai cô, ngữ khí lù mù ám: "Kích thước này sẽ không đảm bảo chất lượng sao? Về sau coi em cũng tương đối hưởng trọn thụ!"

"Cận Phù Bạch, em chuẩn bị muộn rồi!"

Hướng Dụ ko quan hoài cho tới câu nói. trình bày đùa hạ lưu cơ của anh ấy, nhăn mặt mũi trình bày.

Cận Phù Bạch cũng tráng lệ và trang nghiêm lại: "Có việc bộp chộp à?"

"Em cần cho tới trường bay đón phụ huynh em, thời điểm ngày hôm nay bọn họ về nước, chục giờ hạ cánh!"

Cận Phù Bạch hít cô, vỗ về: "Đừng bộp chộp, lúc này vẫn còn đấy sớm, sẵn sàng xong xuôi anh đem em cút."

Nước vô vòi vĩnh hoa sen chảy xuống sàn, kể từ giá buốt đem lịch sự rét mướt, tương đối rét mướt bốc lên.

Hướng Dụ tắm gội, thoang thoáng nghe được Cận Phù Bạch gọi điện thoại cảm ứng thông minh bố trí gì cơ, đợi cô sấy thô tóc xong xuôi ra đi ngoài, trình bày ko hề phô trương một chút nào, cô thiệt sự đã trở nên dọa nạt ngại.

Trên nệm ngủ hóa học bao nhiêu cỗ ăn mặc quần áo và đã được phối sẵn, bên dưới khu đất là những vỏ hộp vàng red color gold color.

Hướng Dụ ngập ngừng: "Anh đấy là..."

"Bố u phu nhân về nước, em lựa chọn cút, có thêm cái này là loại mà người ta mến thì cố không còn cút."

Anh đứng lân cận hành lang cửa số hút thuốc lá, một giờ 'bố u vợ' chứa chấp lên vô nằm trong bất ngờ.

Hướng Dụ quấn khăn tắm, bước qua chuyện sàn căn nhà đẫy ắp vỏ hộp vàng một cơ hội trở ngại, cô tiếp cận trước mặt mũi Cận Phù Bạch, chỉ bừa: "Vậy thì lấy chai rượu này cút, thân phụ em thỉnh phảng phất cũng tiếp tục húp rượu."

Trên lối vô nằm trong ùn tắc, bọn họ còn ko kịp bữa sớm tiếp tục cho tới trực tiếp trường bay.

Đến trường bay vừa phải đích thị chục rưỡi sáng sủa, Hướng Dụ chạy bước nhỏ cho tới cổng cất cánh quốc tế.

Xem thêm: quan tâm tắc loạn

Cận Phù Bạch đút nhị tay vô vào bên trong túi áo khóa ngoài, song người mẫu chân dài chứa chấp bước từ tốn theo dõi hâu phương, thanh âm băng qua đoàn người dặn dò dò: "Em chạy chậm rì rì một chút ít, chớ nhằm bị té ngã."

Đi qua chuyện một bảng thông tin năng lượng điện tử Hướng Dụ mới nhất tạm dừng bước chân: "Hình như muộn rộng lớn rồi."

Hôm cơ bọn họ đợi rộng lớn một giờ đồng hồ đeo tay, Hướng Dụ căn vặn Cận Phù Bạch vẫn muốn mua sắm không nhiều món ăn lót bụng ko tuy nhiên anh kể từ chối, anh chỉ trình bày cô nhằm bụng nhằm lát nữa ăn cơm trắng với phụ huynh.

Thẳng cho tới giữa trưa, chuyến cất cánh sau cùng cũng hạ cánh xuống trường bay, tuy nhiên người đã từng đi không còn rồi tuy nhiên Hướng Dụ vẫn ko trông thấy bóng hình của phụ huynh cô đâu.

Điện thoại gọi cút thì cứ báo tắt máy, tự nhiên trong trái tim Hướng Dụ xuất hiện nay một loại dự cảm ko lành lặn.

Cô gọi điện thoại cảm ứng thông minh cho 1 người người cùng cơ quan của phụ huynh ở quốc tế, hiểu rằng phụ huynh ko hề về nước tuy nhiên lúc này bọn họ đang được banh một buổi họp ở bên kia.

Ngắt điện thoại cảm ứng thông minh, sắc mặt mũi cô không đẹp, Cận Phù Bạch hỏi: "Sao vậy?"

Hướng Dụ nhíu mày: "Không sở hữu gì, cút thôi, thời điểm ngày hôm nay bọn họ ko về."

Loại chuyện như vậy này cũng ko cần lượt trước tiên, Hướng Dụ bị phụ huynh ruột cho tới leo cây vô số lượt, vậy nên tiếp tục vượt lên trước thân quen rồi.

Sớm nhất là lúc còn học tập tè học tập, toàn bộ những bố mẹ của người tiêu dùng học tập nằm trong lớp đều cho tới nhập cuộc họp bố mẹ, còn cô thì chỉ mất từng 1 mình, ngồi cộng đồng với những bậc bố mẹ, vẫn còn đấy phải cố gắng vờ vịt rằng bạn dạng đằm thắm rất rất điềm đạm.

Trên lối trở lại, lý thuyết bên trên địa hình nhắc nhở 'phía trước đang được ùn tắc ngặt trọng', cả một phần đường nhiều năm đều trở thành red color sậm.

Hướng Dụ coi góc mặt mũi nghiêng của Cận Phù Bạch, đột nhiên sở hữu chút áy náy.

Bởi vì như thế chuyện vô nhà đất của cô, Cận Phù Bạch đã từng đi theo dõi cả một buổi sáng sớm, lúc này là rộng lớn một giờ chiều, vừa phải bị kẹt xe pháo bên trên lối đường cao tốc, vừa phải không tồn tại cơm trắng ăn.

Hướng Dụ sờ vô vào bên trong túi áo khóa ngoài, cỗ ăn mặc quần áo bên trên người đều mới nhất tinh anh, chỉ mất ví chi phí và địa hình, trong cả một miếng bánh quy nhỏ cũng chẳng sở hữu.

"Em mò mẫm gì vậy?"

"Muốn mò mẫm chút món ăn..."

Để đem đến anh.

Cận Phù Bạch ko nghe không còn câu, anh đẩy cửa ngõ xe pháo đi ra bước xuống, toàn cỗ con phố đường cao tốc đều ùn tắc, anh banh cốp xe pháo lấy một vỏ hộp điểm tâm, xé băng bám rồi đem đến Hướng Dụ.

Chiếc vỏ hộp khá lớn vậy tuy nhiên bên phía trong chỉ mất năm miếng bánh nhỏ.

Trên từng cái bánh đều sở hữu một chữ 'phúc lộc lâu an khang thịnh vượng hoan hỷ' chứa chấp đẫy những điều chúc mừng, đằm thắm bánh sở hữu họa tiết thích mắt, tương đối như là với hình hạn chế giấy má tô điểm bên trên hành lang cửa số, còn mang tên của công nhân thực hiện thủ công bằng tay.

"Cái này còn có cần là rất rất vướng không? Giữ lại tặng cho tất cả những người tớ đảm bảo chất lượng biết bao..."

Cận Phù Bạch thắt lại chão an toàn và đáng tin cậy, ngữ khí vơi dàng: "Em ăn lót bụng một chút ít cút, lát nữa đem em cút ăn số ngon!"

Hướng Dụ cố một miếng mong muốn đem đến Cận Phù Bạch.

Cô ko làm cái gi cả, cả cút cả về đều là anh tài xế, người nên đói bụng là anh mới nhất cần.

Nhưng Cận Phù Bạch lại kéo tay cô hít lên mu bàn tay: "Đừng buồn, em mong muốn cút đâu, anh đem em cút."

Nơi kẹt xe pháo tiếp tục ngay sát cho tới phần đường bên dưới lối đường cao tốc, hoàn toàn có thể trông thấy những tòa căn nhà cao tầng liền kề san sát nhau cơ hội cơ ko xa cách, biển khơi lăng xê tràn lan sắc tố, cho tới trong cả đèn lối cũng treo cả chão cát tường như ý.

Hướng Dụ đắm chìm ngập trong sự nữ tính của Cận Phù Bạch, cô sững người rất rất lâu rồi mới nhất đem miếng bánh lại ngay sát mồm anh: "Anh ăn cút, vững chắc anh cũng đói lắm rồi."

Cận Phù Bạch căn vặn Hướng Dụ, cô sở hữu trách cứ phụ huynh không?

Cô rung lắc lắc đầu, bảo rằng đều là kẻ lăn kềnh lộn vô cuộc sống đời thường, bọn họ tiếp tục rất rất cay đắng vì vậy rồi, cô vẫn ko thiếu hiểu biết chuyện mà đến mức đấy.

Lúc ăn cơm trắng, u của Hướng Dụ gọi năng lượng điện cho tới, ngữ khí áy náy: "Dụ Dụ, mùng năm phụ huynh mới nhất hoàn toàn có thể về được, trong thời điểm tạm thời sở hữu chút việc bận nên ko tách cút được."

Hướng Dụ chỉ trình bày 'không sao đâu ạ, mùng năm con cái sẽ tới trường bay đón nhị người.'

Ngắt điện thoại cảm ứng thông minh, cô quay đầu sang một bên thở than với Cận Phù Bạch: "Mùng sáu em cần đi làm việc rồi, còn đang được bảo cút tắm suối nước rét mướt với phụ huynh em nữa."

"Xin nghỉ?"

"Công ty của bọn em thiếu thốn người, ko van nài ngủ được."

Cận Phù Bạch trêu cô: "Hay là anh đóng góp fake thực hiện thân phụ em, thay cho em van nài ngủ với giám đốc nhé?"

"Không cần! Anh thực hiện thân phụ đồ vật gi chứ!"

Cận Phù Bạch thiệt sự rất rất yêu thương chiều cô.

...

Tối mùng tứ, Lý Xỉ hứa Cận Phù Bạch cho tới khu vực của anh ấy ấy đùa, khi xoay đầu thì thấy anh ngồi bên trên sô trộn coi trang web, trang bìa đều là vô vàn mẫu mã nhẫn treo tay.

Lý Xỉ hứng thú: "Anh Cận, sau cùng anh cũng suy nghĩ thông trong cả mong muốn treo nhẫn rồi à, em tiếp tục bảo dáng vẻ tay của anh ấy treo nhẫn tiếp tục rất rất rất đẹp mà! Em cho tới anh coi khuôn em mới nhất tậu được về mình này, anh treo chắc chắn là mến hợp!"

Anh ấy vừa phải trình bày vừa phải thò bàn tay treo thân phụ cái nhẫn cho tới trước mặt mũi Cận Phù Bạch, viên rubi đen sạm lan sáng sủa tỏa nắng bên dưới ánh sáng của đèn.

Cận Phù Bạch liếc coi, tiếp sau đó thu lại ánh mắt: "Anh lựa chọn loại nữ!"

"Kiểu nữ? Mua cho tới ai vậy?"

Lý Xỉ ngại không còn hồn: "Không cần chứ? Nhanh vì vậy tuy nhiên trong căn nhà tiếp tục thu xếp xong xuôi rồi? Cô gái căn nhà ai vậy? Em lại còn tưởng cần đợi cho tới khi anh 31, 32 tuổi tác ấy chứ..."

Động tác của Cận Phù Bạch khựng lại, nhíu ngươi ngước đôi mắt, còn ko trình bày được gì thì tiếp tục trông thấy Hướng Dụ chạy vô.

Hôm sư ni ăn cơm trắng cùng theo với phụ huynh nuôi nên trình bày sẽ tới muộn một chút ít, tuy nhiên coi thời hạn thì thấy vẫn còn đấy sớm.

Có điều coi cô dường như ko vui sướng lắm, khí thế hung hăng.

Người còn ko chạy cho tới trước mặt mũi anh tiếp tục đập túi xách tay vô trong trái tim anh trước: "Cận Phù Bạch, đều bên trên anh! Ba u em ko trở lại nữa!"

Khi cô sử dụng túi xách tay đập anh, cái nhẫn cất cánh ra bên ngoài rớt vào vô sô trộn.

Lý Xỉ coi mà đến mức trợn đôi mắt há mồm, còn tưởng Cận Phù Bạch tiếp tục tức dỗi.

Không ngờ là Cận Phù Bạch vừa phải mỉm cười vừa phải ôm cô vô trong trái tim, cố nhẫn lên treo vô tay cô: "Trách anh gì chứ?"

Dự án một trăm doanh nghiệp tiên phong hàng đầu tuy nhiên phụ huynh Hướng Dụ đấu thầu vô vốn liếng dĩ không tồn tại bất kể kỳ vọng này, ko ngờ lại được tiêu thụ, hiện vẫn đang bàn chuyện liên minh, dành hết thời gian nên ko thể về nước.

Làm gì sở hữu sự việc tốt vì vậy, chắc chắn là là Cận Phù Bạch ngăn trở kể từ mặt mũi trong!

Cận Phù Bạch cũng suy nghĩ tổn thất nữa ngày mới nhất đem máng lưu giữ đi ra, lúc còn ở quốc tế, bạn dạng đằm thắm anh tiếp tục cố luyện làm hồ sơ chào đấu thầu cơ lên, mà người ta của những người đấu thầu đúng là bọn họ Hướng.

Anh dỗ dành dành riêng người vô lòng: "Chỉ là tắm suối nước rét mướt thôi tuy nhiên, anh cút nằm trong em, cút cùng theo với phụ huynh phu nhân thì sở hữu gì nhằm tuy nhiên tắm, chi vày tất cả chúng ta tắm uyên ương đi!"

Hướng Dụ đấm một cú thiệt mạnh vô ngực anh: "Không đứng đắn!"

Sự tương tác của nhị người bọn họ quá mức cho phép nồng nhiệt độ, Lý Xỉ ở lân cận coi mà đến mức hãi hùng khiếp vía, tuy nhiên anh ấy lại cảm nhận thấy Cận Phù Bạch vững chắc sẽ không còn cần là kẻ đắm chìm vô tình thương yêu tuy nhiên vứt đem đại viên đâu.

Hoặc cũng hoàn toàn có thể là vì thủ đoạn của Hướng Dụ vượt lên trước cao siêu chăng?

"Hướng Dụ." Lý Xỉ cố ý lên giờ.

Anh ấy mong muốn nhắc nhở Hướng Dụ, rằng cô ko thể tu trở nên chủ yếu trái ngược với Cận Phù Bạch, và cũng tránh việc vì như thế được yêu thương chiều tuy nhiên ngạo mạn.

Xem thêm: chiến thần thánh y truyện full

Hướng Dụ ngồi trong trái tim Cận Phù Bạch, nghe thấy giờ thì ngước đôi mắt.

Ánh đôi mắt của cô ý xanh ngắt, chừng như đều làm rõ tất cả, tuy nhiên lại chỉ mỉm mỉm cười nói: "Đã lâu ko bắt gặp, Lý Xỉ."

~Hết chương 24~