bà xã mua được

                                    
                                              

Chiêu Đệ phía trên nệm lăn lóc qua chuyện lộn lại suốt cả đêm cũng ko ngủ, nhập đầu hình hình họa cất cánh cất cánh, loàn khiến cho cô hiện tượng đau đầu. Trong đầu cô một khi là bóng hình Tần Trí, một khi là bóng sườn lưng em trai tối khuya gian khổ hiểu, một khi lại là cỗ dáng vẻ tía khom sườn lưng cuốc khu đất, còn tồn tại cỗ dáng vẻ u xung quanh năm xót xa yếu hèn.
Cô biết ra quyết định này sẽ không khó khăn thực hiện, lấy, xác định là mong muốn lấy, tuy nhiên yếu tố là làm công việc thế nào là nhằm tía đồng ý. Cô nghĩ về vỡ đầu cũng ko nghĩ về rời khỏi được cách thức thuyết phục chúng ta.
Ba trong cả thu tiền phí ăn ở của chú ý Trần nhiều hơn thế chút cũng ko Chịu đựng, thì làm thế nào hoàn toàn có thể vì như thế chi phí nhưng mà gả cô ột người nhược trí. Mẹ tuy rằng là chiều em trai rộng lớn chút, tuy nhiên vô cùng sẽ không còn trơ đôi mắt coi cô tùy tiện lấy ông chồng vì vậy. Em trai, vậy thì lại càng ko cần thiết thưa, nó giờ đây vì như thế kinh khủng cấp cho thêm thắt trọng trách cho những người căn nhà nhưng mà trốn học tập. Nếu biết cô vì như thế ngân sách học phí của chính nó nhưng mà gả ột người vì vậy, cô thiệt sự ko thể tưởng tượng em trai tiếp tục thực hiện rời khỏi chuyện gì.
Nghĩ cút nghĩ về lại, cho tới ở đầu cuối Chiêu Đệ cũng chỉ nghĩ về cho tới một chiếc giải pháp, cơ đó là gạt chúng ta lấy ông chồng, ko nhằm tía người chúng ta biết cô lấy ông chồng, vậy thì cái gì rồi cũng ko cần thiết phiền lòng. Ba u sẽ không còn thương tâm, em trai cũng sẽ không còn thể trốn học tập, đó là giải pháp tốt nhất có thể cô hoàn toàn có thể nghĩ về cho tới, chỉ việc cô hoàn toàn có thể thuyết phục chú Trần canh ty cô vẹn toàn điều dối trá này, căn nhà này của mình với mong muốn rồi.
Sau Lúc hạ quyết tâm, cô phía trên nệm cũng ko ở được nữa, chỉ nghĩ về cho tới sớm một chút ít tìm ra chú Trần thương lượng chuyện này. Cô biết thời điểm này thực hiện chú Trần khó khăn xử, cho dù sao cô thực hiện vì vậy cực kỳ với tài năng mang lại mang đến ông phiền toái điểm hoài ko dứt. Nhưng cô chắc chắn cần thuyết phục được ông, chỉ việc chú Trần nguyện ý canh ty cô, cô chắc chắn tiếp tục toàn tâm toàn ý đối đãi con cái ông, cả đời thực hiện trâu thực hiện ngựa trả lại phần ân tình này.
Bởi vì như thế ngày hôm nay là ngày trấn bên trên họp chợ, vì vậy sáng sủa sớm quý khách đều đi làm việc việc của tôi, nhập căn nhà chỉ từ lại Chiêu Đệ tiếp đón Trần Chung bữa sáng, như vậy hỗ trợ mang đến chúng ta một thời cơ chất lượng nhằm thì thầm.
Sau Lúc Chiêu Đệ đặt điều dưa muối bột và cháo White lên bàn, bao nhiêu thứ tự mong muốn thưa lại thôi, cô đợi ko kịp mong muốn banh mồm cầu Trần Chung tương hỗ, tuy nhiên lại cảm nhận thấy người tớ còn ko bữa sáng, thời điểm này bàn chuyện ko ngoài thiệt ko lễ phép tắc.
Trần Chung ngẫu nhiên là coi Chiêu Đệ khó khăn xử nhập vào đôi mắt vì vậy cũng ko vội vàng ăn cơm trắng. Ông đặt điều đũa lên bàn rồi coi cô nói: “Chiêu Đệ à, con cháu với phát minh gì mong muốn nằm trong chú thương lượng, con cháu cho tới thưa chú nghe một chút ít.”
“Chú Trần, chú vẫn nên ăn cơm trắng trước cút, con cháu cút mang đến gà ăn, đoạn rồi tớ thì thầm.” Vốn cô còn hấp tấp ko thể đợi vừa phải nghe thấy Trần Chung thân ái thiết chất vấn chợt cảm nhận thấy bản thân ko thể banh mồm tâm sự đòi hỏi này được. Thử chất vấn căn nhà ai tía lựa chọn bà xã mang đến con cái nguyện ý dấm dúi, bao phủ che lấp lấp đây? Huống chi, chú Trần còn thưa chỉ việc cô nguyện ý lấy, tiếp tục cung em trai tới trường.
Trần Chung coi bóng sườn lưng chạy chối bị tiêu diệt của Chiêu Đệ, trong tim lộp độp, trên đây sẽ không còn cần là qua chuyện một tối ngay lập tức thay đổi ý đấy chứ? Đừng nhưng mà, ngày trong ngày hôm qua coi cỗ dáng vẻ con cái bé bỏng ko cần vẫn ngay sát thành công xuất sắc rồi sao? Vừa nghĩ về vì vậy, ông nào là còn tồn tại tâm tình bữa sáng, tuy nhiên lại không thích ở trước mặt mũi đái bối thất lạc ổn định nhập, cũng chỉ hoàn toàn có thể không tồn tại khẩu vị ăn không còn chén cháo White.
Chiêu Đệ tách ngoài khoảng tầm nửa giờ mới mẻ cúi đầu vào trong nhà chủ yếu lần tiếp nữa, vừa phải vào trong nhà ngay lập tức thiên về phía Trần Chung quỳ xuống, một quỳ này đe Trần Chung đang được ko yên ổn ngây ngẩn toàn bộ cơ thể.
Đến Lúc ông phục hồi lại ý thức, ngay thức thì vực lên kéo Chiêu Đệ đứng lên, thời điểm này, trong tim ông đã từng chất lượng tư tưởng bị cự tuyệt. Đúng thôi, với thiếu thốn nữ giới nào là không tồn tại xuân, đàn ông bản thân vì vậy, ông cũng ko ân oán được đàn bà căn nhà người tớ. Nếu như cô mong muốn nhờ ông giúp sức Lâm Diệu Tổ, ông vốn liếng cũng có thể có dự tính này, ngẫu nhiên cũng ko cần thiết một đứa nhỏ quỳ xuống cầu ông.
“Đứa bé bỏng này, với chuyện gì kể từ từ kể từ thưa, con cháu quỳ thực hiện vật gì chứ?” Tuy rằng trong tim Trần Chung làm rõ, tuy nhiên trong giọng điệu vẫn ko ngoài lòi ra tuyệt vọng.
“Chú Trần, con cháu thiệt sự ngượng ngùng banh mồm thưa với chú chuyện này, tuy nhiên là, con cháu trừ điều này rời khỏi cũng ko nghĩ về được giải pháp nào là không giống, cầu chú chắc chắn cần canh ty con cháu. Chuyện con cháu gả mang đến con cái chú, chú hoàn toàn có thể chớ thưa trước với những người căn nhà con cháu, được không? Chú hãy thưa với tía là chú đem con cháu cho tới TP.HCM W làm thuê, về sau con cháu lừ đừ rãi bật mý mang đến chúng ta biết chuyện này, được không? Cháu kinh khủng giờ đây thưa mang đến chúng ta, chúng ta sẽ không còn ngay thức thì tiếp chiếm được, ko công lừ đừ trễ chi phí đồ dùng của em trai.” Trần Chung nghe điều này, từng một câu tách rời khỏi ông đều nghe hiểu, tuy nhiên hợp ý lại cùng với nhau ngay thức thì thực hiện ông hồ nước đồ dùng, đó là thỏa mãn nhu cầu gả mang đến Tiểu Trí chính không?
Ông còn tưởng rằng cô banh mồm là mong muốn cự tuyệt, vừa phải rồi thiệt sự là bị bạn dạng thân ái đe bị tiêu diệt khiếp, đợi đến khi ông làm rõ một chút ít lại ý thức được cô đó là đòi hỏi ông tương hỗ ỉm giếm người thân cô, tự động bản thân vụng trộm trộm lấy chồng? Nghĩ cho tới một Lúc sự tình bị vỡ lở, căn nhà chúng ta Lâm hoàn toàn có thể tiếp tục xuất hiện nay phản xạ, Trần Chung ngay thức thì nhíu mi, ông là mò mẫm bà xã mang đến Tiểu Trí, mò mẫm chỗ tựa nhưng mà ko cần mò mẫm quân địch. Vạn nhất sau đây căn nhà chúng ta Lâm ko gật đầu cửa ngõ thân ái này, tía ngày nhì bữa cho tới cửa ngõ thực hiện rầm rĩ, hoặc là, đợi bà xã ông chồng ông già cả cút rồi dám đem Chiêu Đệ về, vậy đến thời điểm cơ Tiểu Trí làm thế nào bây giờ?
Nhưng ông lại nghĩ về, còn nếu không tuân theo điều Chiêu Đệ, cửa ngõ thân ái này sẽ không kết được, ông là thiệt tình quí cô bé bỏng này, điều này, Trần Chung rơi vào khó khăn xử, ko biết nên đáp lại thé nào là.
“Chú Trần, con cháu biết điều này thực hiện chú thiệt khó khăn xử, chú phiền lòng gì con cháu đều đã biết, chú yên ổn tâm, tính cơ hội tía con cháu cháu biết, chỉ việc gạo nấu nướng trở thành cơm trắng, ông cho dù tức giận dỗi thế nào thì cũng sẽ không còn thực hiện rời khỏi chuyện vô ơn bội nghĩa. Chỉ cần thiết con cháu hoàn toàn có thể gạt chúng ta cho tới TP.HCM W, điểm này rời ra vì vậy, chúng ta một chốc cũng ko hiểu rằng chuyện này, đợi một thời hạn nữa con cháu lại lừ đừ rãi răn dạy, đến thời điểm cơ chúng ta cũng tiếp tục đối chất lượng với đàn ông chú. Chú Trần, chú thực hiện người chất lượng thực hiện cho tới nằm trong, canh ty con cháu chuyện này cút.”
Trần Chung coi nha đầu thông tuệ trước đôi mắt, con cái bé bỏng vẫn nghĩ về cho tới toàn bộ tuy nhiên lại chỉ ko nghĩ về mang đến bạn dạng thân ái bản thân. Gả ột người dân có hội chứng tự động bế, cuộc sống đời thường cô bé bỏng hoàn toàn có thể tiếp tục bắt gặp cần, đời nào cô bé bỏng không lo ngại lắng một chút ít nào là sao?
“Chiêu Đệ, nếu như con cháu xác lập cần thực hiện vì vậy, chú Trần đồng ý canh ty con cháu, tuy nhiên con cháu vẫn thiệt sự nghĩ về kĩ chưa? Nếu chủ yếu con cháu với một chút ít không thích chú Trần cũng sẽ không còn miễn chống con cháu. Hơn nữa chú còn hoàn toàn có thể cam kết với con cháu, mặc dầu con cháu từ chối nguyệt lão hôn nhân gia đình này, chú cũng tiếp tục tài trợ Diệu Tổ tới trường.” Trần Chung thưa điều này là trọn vẹn bắt nguồn từ chân tâm, nha đầu này thực hiện người coi quen thuộc mặt mũi đen giòn tối của nhân loại như ông nhức lòng kể từ nhập tâm tư. Tuy rằng nếu như Tiểu Trí ko lấy được cô tiếp tục cực kỳ không mong muốn, tuy nhiên ông thiệt không thích miễn chống cô thực hiện một chuyện gì, huống chi miễn chống cho tới làm thế nào với thiệt tình.
“Không, chú Trần, con cháu đồng ý gả, căn nhà bọn chúng con cháu ko thể vô duyên không có căn cứ nhận ơn huệ của những người không giống. Từ nhỏ tía vẫn dạy dỗ con cháu, trước canh tác, sau thu hoạch. Nếu mong muốn vật gì bạn dạng thân ái rất cần phải kí thác rời khỏi trước, không chỉ có thế chú Trần nhập Nam rời khỏi Bắc thực hiện kinh doanh, mò mẫm chi phí ko đơn giản, nếu như vật gì con cháu cũng ko thực hiện, con cháu không đủ can đảm nhằm chú ném tiền rời khỏi mang đến em con cháu tới trường. Chú Trần, con cháu biết, thực hiện tía u phiền lòng nhất đó là con cái của tôi trôi qua chuyện ko tự do. Sau Lúc con cháu gả mang đến con cái chú, chắc chắn tiếp tục toàn tâm toàn ý đối đãi anh ấy, cả đời ko tách ko vứt.” Chiêu Đệ thiệt tâm cảm tạ Trần Chung nguyện ý trợ canh ty chúng ta ko cần thiết báo đáp, tuy nhiên cô không thích thực hiện người domain authority mặt dạn mày dày. Cô giáo Tiểu Trần trước cơ từng dạy dỗ cô thưa qua chuyện, thân ái bà xã ông chồng khó khăn nhất ko cần tình thương yêu, nhưng mà là ko tách ko vứt. Hôm ni sư vẫn hứa hứa với Trần Chung vì vậy, chỉ việc Trần Chung canh ty cô ỉm giếm người thân, cô tiếp tục thực hiện được ko tách ko vứt đàn ông chú ấy.
“Được, được, chú Trần ko coi sai sót người. Tiểu Trí là đứa nhỏ với phúc, hoàn toàn có thể lấy được con cháu thực hiện bà xã.” Trần Chung chớp chớp hai con mắt với chút đau xót, cảm nhận thấy cực kì mừng mừng. Ông coi như với vận khí chất lượng, vừa phải cho tới thung lũng chúng ta Mã vẫn bắt gặp được nha đầu Chiêu Đệ này. Nha đầu thực tâm nhãn lại thông tuệ vì vậy, Tiểu Trí về sau coi như với chỗ tựa rồi.
Nếu nhì người vẫn với hợp tác ăn ý, chuyện hâu phương tổ chức kha khá tiện nghi. điều đặc biệt sau thời điểm Trần Chung vô nằm trong thoải mái tập trung tài chủ yếu và nhân thủ cho tới thung lũng chúng ta Mã banh xí nghiệp, ông ngay thức thì phát triển thành người thì thầm cực kỳ với phân lượng từng toàn thôn. Tất cả quý khách đều đã biết đó là Đại Thiện Nhân đem chúng ta bay ngoài nghèo khổ khó khăn, ông Lâm lại càng nhận định rằng bạn dạng thân ái bị người nhập thông nhắc nhở, càng thêm thắt nhằm bụng chiếu cố cuộc sống đời thường sinh hoạt của Trần Chung. Đối với việc Trần Chung thưa mong muốn đem Chiêu Đệ cho tới TP.HCM W thực hiện công việc, ông chỉ cảm nhận thấy mái ấm gia đình bản thân lại thiếu thốn Trần Chung một chiếc nhân tình, sau thời điểm thiên ân vạn tạ, ko chút không tin nào là ngay thức thì đồng ý.
Từ sau thời điểm chuyện này được quyết định xuống, ông ngay lập tức một thứ tự lại một thứ tự nhắn dò thám Chiêu Đệ, cho tới TP.HCM W chắc chắn cần chuyên cần học tập kinh nghiệm, thao tác mang đến xuất sắc. Quan trọng rộng lớn là, cần hiếu thuận với Trần Chung như tía ruột, cần ghi nhớ ân tình của Trần Chung với căn nhà chúng ta.
Nhiều thứ tự Trần Chung lơ đãng nghe được hội thoại vì vậy, từng thứ tự ông đều đỏ chót mặt mũi vội vàng tách cút, ông cảm nhận thấy bạn dạng thân ái hốt hoảng, thậm chí là ông với chút không đủ can đảm đương đầu với khuôn mặt mũi hóa học phác hoạ của ông Lâm. Ông không đủ can đảm tưởng tượng, sau này với cùng 1 ngày Lúc ông Lâm biết chân tướng tá sự tình sẽ sở hữu được biểu cảm gì, lại tiếp tục hận ông thế nào là. Thung lũng chúng ta Mã tư phía là núi xung quanh, ruộng khu đất ko tính nhiều, tuy nhiên diện tích S núi lại rất rộng lớn, vì vậy khuôn thành phầm sản phẩm nông nghiệp và sản lượng đều kha khá cao.
Lần này Trần Chung góp vốn đầu tư đó là xí nghiệp phát hành đồ ăn thức uống sản phẩm nông nghiệp blue color ko độc hại. Bây giờ an toàn và đáng tin cậy đồ ăn thức uống là yếu tố rộng lớn của xã hội, nếu như ông hoàn toàn có thể đem đồ ăn thức uống blue color ko độc hại ở thung lũng chúng ta Mã ra bên ngoài, nhằm mục đích nhập thị ngôi trường thời thượng thực hiện marketing, lợi tức đầu tư thậm chí là hoàn toàn có thể đạt cho tới 1000%. Cái này sẽ không những hoàn toàn có thể mang lại lợi tức đầu tư rộng lớn mang đến bạn dạng thân ái, còn hoàn toàn có thể mang lại tài phú mang đến thung lũng chúng ta Mã, xí nghiệp banh ở trên đây, yếu tố việc thực hiện của những người dân địa hạt cũng hoàn toàn có thể giải quyết và xử lý, không chỉ có thế dựa trên quyết sách đưa đường của Quốc gia với Huyện nghèo khổ, ông còn hoàn toàn có thể thưởng thức thu nhập kể từ thuế trả ưu đãi. Cho nên góp vốn đầu tư nhập thung lũng chúng ta Mã đối những mặt mũi nhưng mà thưa là trăm lợi không tồn tại một sợ hãi.
Xây dựng căn nhà sever yếu hèn là phụ trách móc chế biến hóa, gói gọn và gửi vận, về thu mua sắm sabr phẩm sản phẩm nông nghiệp cũng hoàn toàn có thể tự động bản thân tách rời khỏi. Trần Chung cũng triển khai hứa hứa của bạn dạng thân ái với Chiêu Đệ, ông mời mọc ông Lâm phụ trách móc thu mua sắm, thu mua sắm cho tới một trong những lượng chắc chắn, lại một lần tiếp nữa đưa tới xí nghiệp chế biến hóa xử lý. Như vậy, căn nhà chúng ta Lâm hoàn toàn có thể mò mẫm chi phí kể từ giá bán chênh chéo phía bên trong, không chỉ có thế ông tiếp tục trả số chi phí mua sắm thành phầm mang đến ông Lâm, nhằm ông ấy ko đến mức độ không tồn tại chi phí cút thu mua sắm thành phầm sản phẩm nông nghiệp của thôn dân. Chuyện này nhằm ông Lâm thực hiện kinh doanh ko vốn liếng vạn điều.
Nhưng tính cơ hội bướng bỉnh của ông Lâm lại nổi lên, thế nào là ông cũng ko Chịu đựng rung rinh cái tiện nghi ngại này. Trần Chung răn dạy can mãi ông mới mẻ đồng ý hàng tháng lấy 3000 vẹn toàn chi phí lộc cố định và thắt chặt, thực hiện nhân viên cấp dưới mua sắm thu mua sắm của phòng máy. Ông Lâm tuy rằng vẫn đồng ý tiếp tục nhận chi phí lộc, tuy nhiên nhận lấy nhiều chi phí lộc vì vậy ông vẫn cảm nhận thấy chột dạ, chỉ việc là đái đai đâm chồi rời khỏi gì cơ đều phải có vụ mùa nhằm tính, thưa cách thứ hai ông bận một thời hạn tiếp sau đó tiếp tục rảnh rỗi một thời hạn. Nhàn rỗi không tồn tại gì thực hiện còn lấy ko chi phí, ông cảm nhận thấy tay bó ngắn. Nhưng ông và bà xã nửa tối đo lường bong sách, đàn ông còn mong muốn cho tới ngôi trường, chúng ta cần dành riêng chi phí, hàng tháng 3000, có lẽ rằng chi phí đàn ông học tập ĐH chúng ta đều hoàn toàn có thể tích trữ. Dưới sự mê hoặc cực kỳ rộng lớn, ở đầu cuối chúng ta vẫn thỏa hiệp. Chỉ với điều trong tim lại hạ quyết tâm, chuyện này ông chắc chắn tiếp tục toàn tâm toàn ý thực hiện chất lượng, ko phụ tin tưởng của Trần Chung.
Khi toàn bộ từng chuyện đều giải quyết và xử lý ko sai biệt lắm, còn một không nhiều việc làm hâu phương Trần Chung kí thác mang đến Lý Tư. Lý Tư là quản lý và vận hành một tay ông giáo dục, còn nếu không ngoài ý mong muốn về sau công ty lớn cũng tiếp tục kí thác mang đến cậu tớ tiêu thụ. Câu tớ là người dân có dã tâm, công ty lớn kí thác cho tới tay cậu tớ hoàn toàn có thể kế tiếp vững mạnh. bên trên tay Tiêu Trí chỉ mất 10% CP, cái này sẽ không uy hiếp gì cho tới cậu tớ, tin yêu tưởng cậu tớ cũng sẽ không còn thực hiện chuyện gì ko chất lượng với Tiểu Trí. Chỉ với công ty lớn không ngừng nghỉ vững mạnh, 10% này của Tiểu Trí mới mẻ hoàn toàn có thể mang lại ngày càng nhiều chi phí huê hồng. Cho nên khi trước lúc ông tuyển chọn lựa chọn người, càng chú ý đên thiên phú kinh doanh.
Trần Chung và Chiêu Đệ lên lối tách cút vào trong ngày loại tía sau thời điểm Lý Tư cho tới. Chiêu Đệ ngồi vào trong xe pháo, coi người thân đứng phía bên ngoài xe pháo người sử dụng mức độ vẫy tay Chào thân ái bản thân, tay run rẩy kịch liệt. cô người sử dụng mức độ lưu giữ tay thưa mang đến bạn dạng thân ái ko thể khóc, tía chúng ta nhận định rằng cô chỉ đi làm việc công, khi ko bận còn hoàn toàn có thể thông thường thông thường quay trở lại thăm hỏi chúng ta. Nhưng chủ yếu cô lại rất rõ ràng ràng, trước lúc chuyện cô lấy ông chồng còn ko trực tiếp thắn và sẽ có được sự cảm thông của mình, cô ko về được. cô vẫn gả mang đến Trần Trí thì sẽ không còn nhằm lại anh 1 mình ở TP.HCM W, bạn dạng thân ái về căn nhà u đẻ, thứ tự sau quay trở lại cô xác định tiếp tục đem theo đuổi ông chồng bản thân, đó là ko biết cần bao lâu mới mẻ hoàn toàn có thể quay về căn nhà này.
"Chiêu Đệ, cho tới TP.HCM W chắc chắn cần nghe điều chú Trần, tìm được chi phí ko cần thiết gửi về căn nhà giờ đây tía con cái với chi phí lộc, nhập căn nhà đầy đủ chi phí. Mua mang đến bạn dạng thân ái chút món ăn ngon, cũng cần mua sắm thêm thắt nhiều ăn mặc quần áo rất đẹp, biết không?" Mẹ Chiêu Đệ cho dù sao cũng chính là u, đàn bà ra đi thả hương thơm, trong tim ko vứt được cũng không tồn tại giải pháp ỉm trong tim như ông Lâm. Bà tiến thủ lên vài ba bước tấp vào hành lang cửa số xe pháo, một thứ tự lại một thứ tự nhắn dò thám đàn bà trước đó chưa từng tách ngoài thung lũng chúng ta Mã.
"Mẹ, con cái nắm vững, u cũng cần bảo trọng thân ái thể, với vật gì ko tự do chớ nỗ lực Chịu đựng đựng, cần bảo tía đem u cút khám đa khoa, em trai xem sách, u cũng giám sát ngặt nghèo chút." Chiêu Đệ cảm nhận thấy bạn dạng thân ái với chút thưa ko không còn điều, cô biết tía chúng ta tách ngoài, cô vẫn hoàn toàn có thể trôi qua chuyện như thông thường, tuy nhiên cô đó là ko nhịn được mong muốn phiền lòng.
"Được rồi, được rồi, ko cần thiết không chỉ có thế, chớ lừ đừ trễ thời hạn ông công ty Trần về TP.HCM W. Bà cũng chớ thêm thắt phiền, vì chưng ko chúng ta quay về TP.HCM W đều vẫn tối rồi." Ông Lâm kéo bà xã bản thân, rắn rỏi vẫy tay bảo Trần Chung mau cút cút.
Trần Chung coi nhìn thời hạn, quả đúng là không thể sớm, tài xế lối lâu năm kinh khủng nhất đó là tài xế tối, rất đơn giản bắt gặp chuyện rủi ro, vì vậy cũng ko lại khách hàng khí, phát động xe pháo ngay lập tức xuất phân phát. Chiêu Đệ ngồi địa điểm ở kề bên ghế lái, vẫn tiếp tục xoay đầu coi lại, trực tiếp cho tới Lúc xe đua nhập khúc quẹo, rốt cuộc ko phát hiện ra bóng người mới mẻ ngồi trực tiếp lần tiếp nữa.
"Chiêu Đệ, về sau với thời hạn con cháu hoàn toàn có thể thông thường thông thường về thăm hỏi căn nhà một chút ít, đợi thêm thắt bao nhiêu ngày nữa chú bảo Lý Tư canh ty căn nhà con cháu kéo chạc cáp Smartphone, con cháu cũng hoàn toàn có thể thông thường xuyên gọi Smartphone mang đến tía người chúng ta, chớ thương tâm, con cháu vì vậy, chú Trần coi trong tim không dễ chịu.
Lúc Trần Chung dùng khăn giấy má cho tới trước đôi mắt Chiêu Đệ mới mẻ phân phát hiện nay bạn dạng thân ái bất tri bất giác lại lệ rơi lênh láng mặt mũi rồi.
"Chú Trần, con cháu không vấn đề gì, đó là chợt chốc không tồn tại thói quen thuộc, chú chớ phiền lòng, con cháu cực kỳ thời gian nhanh thì chất lượng rồi."
"Ừ, đứa bé bỏng ngoan ngoãn, con cháu phụ thuộc ngủ một lúc cút, còn tồn tại một phần đường cực kỳ lâu năm cơ, cho tới trạm ngủ chú gọi con cháu."
Chiêu Đệ chính vì trước khi ép buộc bạn dạng thân ái khắc chế và kìm hãm xúc cảm giờ đây xe pháo phía trên lối cái, lại nhấp lên xuống lư nhấp lên xuống lư, quả đúng là với chút buồn ngủ, vì vậy cũng ko lại miễn chống bạn dạng thân ái, tựa sườn lưng nhập ghế ngồi, thông thoáng chốc ngay lập tức ngủ say. Trong khi ngủ mơ, cô nhường nhịn như thấy được một khuôn mặt còm yếu hèn, góc nhìn anh sáng sủa lung linh, thực hiện cho những người coi cảm nhận thấy thiệt tự do.