anh trên trang giấy

                                    
                                              

Chương 30: Hoa địa vi lao.

Lăn qua chuyện lăn chiêng lại đến tới chiều, khi nhị người chúng ta đang được đàm luận coi nên coi phim gì thì bị một cuộc gọi bất giờ thực hiện con gián đoạn.

Bạn đang xem: anh trên trang giấy

Phó Uyển Hòa đang được lựa chọn phim, nghe thấy giờ đồng hồ chuông điện thoại cảm ứng của Dư Châu Dạ vang lên, cô vô tình nhìn qua, lại thấy bên trên screen điện thoại cảm ứng hiện thị lên tía chữ "Kỷ Vãn Tình".

Phó Uyển Hòa ngay thức thì sửng nóng bức.

Kỷ Vãn Tình, như thể một người ko tồn bên trên, vẫn lâu rồi cô tớ ko xuất hiện tại.

Dư Châu Dạ vừa phải kể từ chống nhà bếp rời khỏi, bịa đặt ly nước lạnh lẽo bên trên tay xuống trước mặt mày Phó Uyển Hòa, liếc địa hình bên trên bàn một chiếc rồi cụ lên, con quay sang trọng phát biểu với Phó Uyển Hòa một câu "Anh cút nghe năng lượng điện thoại" rồi xoay người tách cút.

Phó Uyển Hòa hít hít mũi.

Cô tự động nhủ: Bình tĩnh, cần tin cậy anh ấy.

Nói là như vậy, tuy nhiên giây tiếp sau Phó Uyển Hòa vẫn ko yên tĩnh tâm, phanh thanh dò xét tìm tòi rời khỏi, gõ vài ba chữ:

Bạn gái cũ gọi điện thoại cảm ứng cho tới, cần làm thế nào bây giờ?

Vừa quyết định nhấn vô nút "Xong", đầu ngón tay lướt bên trên screen tạm dừng, Phó Uyển Hòa xóa không còn những dòng sản phẩm cơ cút, khóa screen lại.

Làm vậy thiệt ngu ngốc.

Dư Châu Dạ mặt mày cơ vẫn cụp điện thoại cảm ứng, ko biết vẫn cụ cái áo khóa ngoài black color bên trên tay kể từ khi nào.

Phó Uyển Hòa đã và đang sẵn sàng tư tưởng xong xuôi, chất vấn anh: "Anh cần rời khỏi ngoài ạ?"

Xem thêm: long xà diễn nghĩa

Dư Châu Dạ khẽ gật đầu, tiếp cận trước mặt mày cô, cúi người thơm lên trán cô một chiếc, "Chờ anh về. Tối ni ham muốn nên ăn những gì không? Về anh mua sắm cho tới em."

Phó Uyển Hòa rung lắc đầu: "Anh tự động đưa ra quyết định cút ạ."

Dư Châu Dạ thoát ra khỏi mái ấm.

Tâm trạng không yên tâm lại nổi lên, Phó Uyển Hòa nhìn căn chống dần dần yên tĩnh tĩnh, lòng như hẫng một chiếc.

Di động bịa đặt bên trên sô trộn lúc lắc lên vài ba loại.

Phó Uyển Hòa nghiêng người lấy điện thoại cảm ứng.

Tăng Đình Đình: [Uyển Hòa!]

Tăng Đình Đình: [Giờ cậu đem rảnh không?]

Phó Uyển Hòa đang được rầu không còn khắp cơ thể, chính vì vậy đáp luôn: [Rảnh]

Tăng Đình Đình dẫn cô cho tới một quán cafe loại Âu khá ngay sát trung tâm sắm sửa. Ngoài cửa ngõ quán phủ giàn giụa hoả hồng, đỏ ửng rực như lửa.

Phó Uyển Hòa thấy tương đối kỳ kỳ lạ, "Mùa này vẫn tồn tại hoả hồng sao?"

Xem thêm: truyện đừng buông tay anh

Tăng Đình Đình bao phủ lấy cánh tay Phó Uyển Hòa, mỉm cười: "Do người trồng thôi, được rồi, tất cả chúng ta vô vào ngồi cút."

Bọn chúng ta dò xét một địa điểm ngay sát cửa ngõ ngồi xuống, địa điểm này vừa phải hoàn toàn có thể trông thấy hoả hồng ngoài hành lang cửa số, vừa phải hoàn toàn có thể thấy người cho tới người cút phía bên ngoài.

Phó Uyển Hòa gọi một ly Latte, cô cúi đầu nhấp một ngụm, cảm biến được nhiệt độ bên trên tay, thời điểm hiện tại mới mẻ ngấc đầu chất vấn Tăng Đình Đình: "Sao thời gian gần đây cậu ko up gì bên trên vòng đồng chí vậy?"