tổng tài không nhận ra vợ mình

Lê Nhược Vũ tức phẫn nộ trừng đôi mắt với anh tao, tuy nhiên cứ giằng teo ở phía trên loại gì cũng trở nên người tương khắc phát hiện, như thế bất ổn một chút nào. Lê Nhược Vũ dứt khoát phi vào cầu thang máy, người cơ mặt dạn mày dày nhập theo gót. Cô quay đầu sang một bên, khoác kệ, không thích nhìn mặt mũi người ck tuy nhiên ko biết mặt mũi phu nhân này. Nhưng Lâm Minh làm thế nào đơn giản và dễ dàng bỏ dở mang đến cô như vậy, anh tao quay đầu sang một bên, rẽ sát tai cô, tiếng nói trầm khàn hấp dẫn. “Mèo nhỏ, tối qua chuyện em tuyệt lắm, sao sáng sủa ni em cút sớm vậy.” Lê Nhược Vũ chỉ hận ko thể bóp bị tiêu diệt anh tao. Cô xoay đầu, hung hăng lườm Lưu Minh. “Vui lòng cai quản chất lượng chiếc miệng của anh ấy, chớ thưa bao nhiêu tiếng dơ cơ.” “Ồ, sao em lại thưa là dơ chứ?” Lưu Minh thấy cô ko vui mừng thì thôi ko đùa bỡn nữa. Anh tao căn vặn, “Em thực hiện ở phía trên à?” Lê Nhược Vũ mím môi, nhìn chằm chằm nhập Lưu Minh, cô thiệt mong muốn thưa mang đến anh tao biết cô đó là người phu nhân bị anh tao vứt quăng quật, bị anh tao hận ko thể xẻ thịt lột domain authority cơ. Cô mong muốn nhìn coi lúc biết chuyện này vẻ mặt mũi anh tao tiếp tục rực rỡ cho tới nút nào? Nhìn cô nàng xinh đẹp mắt, khuôn mặt mũi nhỏ nhắn, làn domain authority Trắng nõn, hai con mắt vĩ đại tròn xoe đen giòn láy đang được ngước đôi mắt nhìn bản thân, tuy nhiên trầm trồ tức giận tuy nhiên lại càng dễ thương rộng lớn. Lâm Minh đang được quyết định ngỏ mồm thưa thì đùng một phát chuông điện thoại thông minh reo lên, anh tao với chút tức bực, rút máy nghe. “Alô, mẹ…” Còn ko đợi anh tao thưa không còn câu, mặt mũi cơ đang được vang lên giọng trách móc móc. “Con đang được ở đâu vậy hả? Còn ko mau về cút, Nhược Vũ cút đâu rồi, con cái căn vặn coi nó ở đâu thì cút đón nó.” “Mẹ, cô tao tự động với chân…” “Còn thưa nữa, tin cẩn u tiến công con cái không? Mau cút đón con cái dâu u về phía trên, tối ni u với tổ chức triển khai 1 trong các buổi tiệc nhỏ nhằm mừng đón Nhược Vũ về, con cái cút đón con cái dâu rồi thuộc sở hữu, tối nhập cuộc buổi tiệc.” “Mẹ…” “Đừng nhiều tiếng, mau lên đấy!” Không đợi Lâm Minh kịp thưa tăng gì nữa, u Lâm quắp máy luôn luôn. Lâm Minh nhíu mi, nhét điện thoại thông minh vào trong túi quần. Đúng thời điểm hiện tại, giờ cầu thang máy vang lên, đã đi đến tầng một, tuy nhiên đùng một phát Lâm Minh vươn tay, lưu giữ nút đóng góp cầu thang máy. “Cô gái, em cút đâu, nhằm anh fake em cút.” Lê Nhược Vũ cười cợt tự động giễu, nếu như anh tao biết cô ở Lâm gia thì tiếp tục thế này. Đúng là vật trăng hoa, người nào cũng hoàn toàn có thể ve vãn được. “Lui rời khỏi cút, tôi mong muốn ra phía bên ngoài.” “Em vấn đáp thắc mắc của anh ấy trước cút.” Vừa thời điểm hiện tại, chuông điện thoại thông minh của Lê Nhược Vũ vang lên, cô liếc nhìn, là số của u Lâm, nếu như nghe máy có khả năng sẽ bị lộ mất mặt, cô vội vàng vàng ấn nút vắng lặng. Lâm Minh tò lần nhìn cô. “Ai gọi tuy nhiên em tắt máy thế?” “Chồng tôi gọi, anh mau thả tôi ra!” Lê Nhược Vũ đã mất kiên trì với những người này rồi. “Chồng? Em đùa ai vậy chứ, tối qua chuyện tất cả chúng ta còn thân thích thiết như thế.” “Á!” Lê Nhược Vũ đùng một phát hét rộng lớn. Lâm Minh giật thột, buông tay ngoài nút lưu giữ cầu thang máy, tiếp cận mặt mũi cô. “Sao thế? Có chuyện gì à?” tiếng nói tràn trề vẻ quan hoài. Nếu anh tao hoàn toàn có thể quan hoài người phu nhân bên trên danh nghĩa vì như thế một góc như này thì chất lượng quá tuyệt vời rồi. Thang máy không biến thành nhấn nút lưu giữ thì kể từ từ ngỏ rời khỏi, Nhược Vũ nhân thời cơ Lâm Minh ko nhằm ý bèn phin ra phía bên ngoài, chạy nhanh chóng cút. Lâm Minh thấy cô chạy nhanh chóng như sóc thì nhảy cười cợt, hóa rời khỏi cô nhóc này lừa anh tao. Đúng khi cơ người đang được đợi cầu thang máy bên phía ngoài lên giờ kính chào căn vặn. “Lâm tổng, anh cũng ở phía trên sao?” Lâm Minh gật đầu, hợp tác người cơ. Lê Nhược Vũ chạy bay được người cơ, thở phào thoải mái, cô ấn phím gọi lại mang đến u Lâm. “Alô, u ạ!” “Nhược Vũ à”, giọng u Lâm và lắng đọng vang lên. “Tối ni con cái ghi nhớ về sớm nhé, u tổ chức triển khai 1 trong các buổi tiệc nhỏ xin chào con cái.” “Vâng ạ.” Lê Nhược Vũ không tồn tại cơ hội này kể từ chối, chỉ đành vâng dạ rồi quắp máy. Cô vừa vặn bước tiến được vài ba bước đang được thấy một bóng người xô cho tới, thực hiện cô rung rinh nảy bản thân suýt té. Tư Duệ sung sướng bao bọc lấy vai Nhược Vũ. “Nè, mang đến cậu, cuộc phỏng vấn sao rồi.” Nhược Vũ đón lấy ly trà sữa đuối rượi kể từ tay bạn tri kỷ, nháy đôi mắt nghịch ngợm. “Dĩ nhiên là ok rồi.” “Cậu chất lượng vượt lên trước à!” Tư Duệ phấn khích reo lên, nhị người nằm trong trở về phía kho bãi đỗ xe pháo. “Bạn cậu tuy nhiên.” Nhược Vũ hít một ngụm trà sữa, tâm lý cũng sung sướng hơn nhiều. “À, tối ni tớ với buổi tiệc, cậu bảo tớ nên khoác gì?” “Tiệc á, tiệc gì thế?” Tư Duệ căn vặn lại. Bỗng nhiên, một người phụ phái nữ cút ngược hướng chạm nhập Nhược Vũ, cô tao ngửng đầu, trông thấy cô thì ánh nhìn đùng một phát lóe lên, cong môi giễu cợt. “Ồ, phía trên chẳng cần Lê tè thư, phu nhân hờ của Lâm Minh cơ sao.”