nữ phụ trở về

                                    
                                              

Thời tiết thág 7 nóng ran khiến cho cho tất cả những người tao thiệt không dễ chịu. Thuý An nửa ở nửa ngồi nhập cơ sở y tế điều hoà phả non lạnh lẽo. Mắt hướng ra phía hành lang cửa số nom để ý kể từ lúc còn nhỏ nhắn một năm cô vẫn cần nhập viện 5,6 đợt mặc dù vậy từ thời điểm cách đó 8 năm dịch viêm phổi gửi đổi mới xấu xí thân phụ u dò la từng cơ hội trả cô kể từ cửa ngõ thần bị tiêu diệt về bên. Rồi cô ở phía trên ngây ngốc 8 năm ko thể thoát ra khỏi cơ sở y tế ứng dụng phụ của dung dịch khiên nhị chân cô teo dần dần chuồn thất lạc luôn luôn năng lực đi đi lại lại. 15 tuổi hạc ko biết toàn cầu phía bên ngoài ra sao ko biết cảm hứng được nghêu du mọi chỗ đi ra sao. Tất cả đơn giản ở phía trên xem sách, giờ là hiểu tè thuyết ngôn tình. tin tức của cô ấy đều nhờ vào những quyển tập san hoặc những vấn đề bên trên screen vô tuyến. Trong 8 năm ở phía trên cô dành riêng 6 năm hiểu qua loa những loại sách quý phổ biến thậm chí còn là khan hiếm sở hữu bên trên toàn cầu,học tập qua loa những loại ngữ điệu ko gì ko tinh ranh thông. Còn lại 2 trong năm này chỉ vùi nguồn vào tè thuyết ngôn tình xuyên ko....vân vân. Ông trời mang đến cô trí ghi nhớ siêu phàm tuy nhiên mang đi của cô ấy đôi bàn chân mức độ khoẻ.
Thu lại góc nhìn Thuý An lật trang mới mẻ kế tiếp hiểu, thở nhiều năm một tương đối cảm thán nữ giới phụ nhập truyện. Một người đàn bà 18 tuổi hạc xinh rất đẹp,tài đảm bảo chất lượng lại nhân hậu lành lặn thiện lương lậu loại sai có một không hai là rước lòng yêu thương hoàng đế! Từ lâu ni sở hữu lúc nào nhà vua lại rước 1 nữ giới nhân nhằm trong tâm địa hoàn toàn có thể tận dụng được tiếp tục tận dụng độ quý hiếm cao thì tiếp tục cho tất cả những người cơ góp phần ân sủng không còn độ quý hiếm thì sẽ ảnh hưởng quên khuấy ngày ngày đơn độc. Thật khiến cho người không giống nhức lòng,thương xót cho 1 phận hồng nhan. Thuý An tắc lưỡi thì thầm than vãn một giờ đồng hồ
"- Thật là ngu ngốc quá đi! Vì một phái nam nhân cặn buồn phiền nhưng mà thăng hà lại sợ hãi cả mái ấm gia đình bị tiêu diệt theo đòi. Nếu là bản thân chỉ việc sinh sống hoàn toàn có thể đi đi lại lại hạnh phúc tôi cũng cam lòng!"
Chợt cửa ngõ ngỏ đi ra hắn tá lao vào rước theo đòi dung dịch mang đến Thuý An tợp. Uống kết thúc cảm nhận thấy cơn buồn ngủ kéo cho tới nường đặt điều bản thân ở xuống nhắm đôi mắt ngủ. Cảm giác khung người nhẹ hẫng một chiếc nhị mí đôi mắt u ám ngỏ đi ra Thuý An giật thột nom xung xung quanh. Căn chống giản dị xa lạ đập nhập mặt mày cô, trước mặt mày có thêm cái bàn lâu đời vẫn ngả gold color nhạt nhẽo.Trên tường có một tranh ảnh quật thuỷ cũ giấy tờ ngả gray clolor vàng ko rõ rệt vẫn hoàn toàn có thể thấy bên trên cơ đề 2 loại thơ. Thuý An giật thột đấy là hán tự động,8 tuổi hạc cô vẫn học tập thông ghi chép thạo hán tự động nên nhị mặt hàng chữ cơ nom là biết ngay lập tức. Nhìn lại cỗ ăn mặc quần áo đang ăn mặc nường giật thột, một thân thiết quần áo white color tóc nhiều năm cất cánh nghiền loàn.
- Tiểu thư! Cô tỉnh rồi! - Một cô nàng nhỏ chừng 14,15 tuổi hạc chạy lại phía Thuý An quỳ rạp xuống mặt mày khu đất khóc nấc lên. Thuý An nhíu ngươi nom thiệt kỹ cô nhỏ nhắn ấy lòng thì thầm than vãn một giờ đồng hồ hư vô ngờ tè thuyết xuyên ko nường thông thường coi ni lại ứng lên trên người. Thấy tè thư ngây ngốc ko triệu tập Tiểu Đào tưởng rằng tè thư vẫn đau nhức ko tiếp có được thực sự phiên bản thân thiết kể từ sủng phi phát triển thành loại dân bị hành hạ nhập lãnh cung lại càng nhức xót tè thư khóc càng nhiệt huyết. Thuý An thở nhiều năm trả tay vệ sinh nước đôi mắt mang đến Tiểu Đào khẽ nói
- Cô nín chuồn. Cho tôi căn vặn....
- Tiểu thư! Sao số người lại gian khổ như vậy chứ!
- Cô...cô ko nín sao tôi căn vặn được! - Thuý An càng lúng túng nom Tiểu Đào đang được nhiệt huyết khóc.
- Tiểu thư, cô sở hữu gì cần phải có em đây!
- Tôi đang được ở đâu đây? Cô là ai?
- Ôi! Hức...hức...tè thư, cô sở hữu cần nhức buồn quá nhưng mà quên rồi không? Tiểu thư em là Tiểu Đào cô là Con gái Hạ quá tướng tá Nữ nhi Hạ gia Hạ Linh...hức...Tiểu thư chớ bồn chồn sở hữu là lãnh cung Tiểu Đào cũng tiếp tục luôn luôn ở mặt mày cô! - Tiểu Đào khóc càng kinh hoàng rộng lớn, Thuý An vỗ trán thở nhiều năm ko ngờ cho tới cuối chỉ vì thế một câu thở than vớ vẩn cô lại bị xuyên ko phát triển thành nữ giới phụ xấu xí số Hạ Linh nhập truyện. Nếu ko thiếu sót phía trên chắc hẳn rằng Tiểu Đào, người hầu hồi môn của Hạ Linh khi mới mẻ nhập cung về sau Hạ Linh bị hành hạ nhập lãnh cung ở kề bên không hề người nào cũng chỉ với từng Tiểu Đào ngày ngày ở mặt mày che chở. May nhờ sở hữu Tiểu Đào thao tác làm việc cẩn trọng lại lanh lợi nhanh chóng nhẹn nên Hạ Linh mới mẻ bình an qua loa hai năm cho đến khi Hạ gia bị nhà vua chém đầu chúng ta, Huệ Lâm thăng thực hiện Thục phi thì Hạ Linh ko thể cố cự được rộng lớn, Thục phi tự động cho tất cả những người cho tới nghiền Hạ Linh tợp nhân ngôn thậm chí còn còn cho tất cả những người tiến công bị tiêu diệt Tiểu Đào. Nay Tiểu Đào vẫn còn đó sinh sống lại còn khóc cho tới thương tâm vì vậy thì chắc hẳn có lẽ rằng thời điểm hiện tại là khi Hạ Linh mới phát bệnh hành hạ nhập lãnh cung còn đang được ngóng chờ phụ vương và đại ca dưng tấu cứu vớt bản thân đi ra. Vậy là Thuý An cô vẫn bị tiêu diệt, 15 năm kháng trọi với tử thần ko ngờ cô lại bị tiêu diệt rồi xuyên ko phát triển thành Hạ Linh. Cảm giác được đôi bàn chân bản thân ê đần độn Thuý An cảm nhận thấy mừng rỡ trong tâm địa. Ai thiếu hiểu biết chứ nường là làm rõ nhất đôi bàn chân của cô ấy vẫn không hề cảm biến được bất kể điều gì kể từ lâu rồi chứ chớ trình bày cảm hứng ê đần độn như loài kiến trườn này. Cô sinh sống lại sở hữu đôi bàn chân hoàn toàn có thể chuồn lại sở hữu thân thiết thể khoẻ mạnh ko mắc bệnh, vậy việc cần ở nhập lãnh cung thì sở hữu gì gớm ghiếc ghớm. Chỉ tiếc ko thể trình bày điều giã biệt với phụ vương u nằm trong anh trai, chỉ mong sao bọn họ chớ quá nhức buồn vì thế cô. Đè nén xúc cảm lếu loàn trong tâm địa, nếu như ông trời vẫn mang đến cô sinh sống lại thêm nữa thì cô tiếp tục sinh sống đảm bảo chất lượng thực hiện Hạ Linh tranh giành thủ hai năm này cô cần dò la đi ra cơ hội cứu vớt Hạ gia hội tụ lại loại mạnh nhỏ của tớ coi như nhằm trả ơn mang đến Hạ Linh thiệt sự.
- Nín đi! Cô nâng tôi dậy đạt được không?
- Dạ...tè thư! Tiểu Đào hồ nước trang bị lại nhằm cô ngồi đất!
Tiểu Đào luýnh quýnh nâng Hạ Linh đứng lên nhằm cô ngồi yên ổn vị lên cái ghế nhỏ sát cơ lấy tay vệ sinh nước đôi mắt cúi đầu ngóng Hạ Linh sai bảo. Việc trước đôi mắt lúc này mong muốn sinh sống yên ổn ổn định Hạ Linh cần thiết dò la đi ra plan trả bản thân thoát ra khỏi phía trên trước đôi khi cần dò la cơ hội chắc chắn ko được nhằm phụ vương và đại ca dưng tấu kêu oan. Chính vì thế phụ vương và đại ca 5 đợt 7 lượt dưng tấu tạo ra mức độ nghiền tận dụng thân thiết phận đại tướng tá quân và công thần khai quốc đi ra nên mới mẻ khiến cho hoàng thượng tức phẫn nộ kéo đến viên diện toàn gia bị khử trong tương lai. Nghĩ là làm những công việc Hạ Linh xoay sag nom Tiểu Đào vẫn còn đó đang được cúi gằm mặt mày lên giờ đồng hồ.
- Tiểu Đào, tôi sở hữu chuyện mong muốn nhờ cô!
- Tiểu thư chớ trình bày nhờ vả chỉ việc cô sai bảo e chắc chắn tiếp tục cố rất là làm! - Tiểu Đào đôi mắt sáng sủa rực kiên lăm le trình bày.
- Cám ơn cô cho tới giờ vẫn ko tách vứt tôi.
- Tiểu thư chớ trình bày vậy, nếu như không tồn tại cô em đã biết thành phụ vương phân phối nhập nhà chứa mạng nhỏ của em là của cô ấy ban mang đến.
- Cám ơn em! Lần này tao bị thất thế chắc chắn tiếp tục cho tới tai phụ vương và đại ca. Họ sẽ không còn kể từ từng cơ hội cứu vớt tao ra bên ngoài mặc dù vậy tao mong muốn bọn họ ko cứu vớt tao đi ra.
- Tiểu thư tại vì sao ạ? Chẳng cần ngày qua cô còn...
- Nếu lúc này tao một vừa hai phải thực hiện Hoàng thượng ngán ghét bỏ phụ vương và ca ca vội vàng mong muốn đem tao ra bên ngoài dưng tấu tiếp tục khiến cho hoàng thượng tăng khó chịu. Như thế không chỉ thất lạc còn nhiều hơn nữa được. Tiểu Đào, ừ...m em coi tranh ảnh bên trên cơ sở hữu nhị loại thơ này là....
- Tiểu thư, giờ nào là rồi người còn lưu ý nhị loại thơ cơ. Hay thì sở hữu hoặc tuy nhiên cũng chỉ là một trong những tranh ảnh vẫn cũ. - Nhìn phản xạ của Tiểu Đào Hạ Linh mỉm cười gian khổ, cô chỉ mong muốn căn vặn Tiểu Đào cơ sở hữu cần chữ ghi chép ở điểm này hay là không thôi tuy nhiên cũng may Tiểu Đào hoàn toàn có thể hiểu rõ chắc hẳn rằng chính. Suy tính 1 chút Hạ Linh đi ra quyết định
- Ta tiếp tục ghi chép một phong thư em hỗ trợ chúng ta gửi cho tới tay phụ vương tao. Giờ tất cả chúng ta bị hành hạ tiếp đây vàng bạc không tồn tại tao chỉ mất miếng ngọc nhỏ này em mag nó chuồn ăn năn lộ Lưu mama thực hiện ở phòng bếp nhờ bà tao ngày mai khi ra bên ngoài mua sắm trang bị nhập cung gửi mang đến phụ vương tao.
Vừa trình bày Hạ Linh một vừa hai phải sờ xung quanh người mang ra miếng ngọc màu xanh da trời lục tương khắc một chữ Hạ tinh ranh xảo trả mang đến Tiểu Đào, nường sở dĩ nhắc Tiểu Đào chắc chắn trả mang đến Lưu yêu tinh ma vì thế theo đòi như vẹn toàn tác nường vẫn hiểu thì Lưu yêu tinh ma là kẻ ham chết mệt ngọc bội nhất là những miếng ngọc tinh ranh xảo của những nương nương nằm trong tè thư thế gia. Vị Lưu yêu tinh ma này tính cách rất rất quỷ quái gở rất rất khó khăn bị ăn năn lộ lại rất rất biết lưu giữ thương hiệu chẳng vậy mà trong lúc Hạ Linh bị hành hạ nhập lãnh cung hằng ngày thức ăn của nường đều nhờ Tiểu Đào lấy lấy được lòng vị yêu tinh ma này nên mới mẻ sinh sống được hai năm. Tiểu Đào e hãi nom Hạ Linh, khi mới mẻ biết bị hành hạ nhập lãnh cung tè thư liên mồm trình bày lão gia và thiếu hụt gia sẽ sở hữu cơ hội cứu vớt nên mới mẻ kêu nường gửi 1 phong thư cầu cứu vớt tuy nhiên còn chưa kịp gửi vệ sinh thư đã biết thành bắt trả tiếp đây giờ tè thơ lại bảo không thích lão gia và thiếu hụt gia cứu vớt là sao tuy nhiên vì thế tè thư vẫn nhắn gửi nên ko giám nhiều điều
- Dạ em biết rồi tè thư yên ổn tâm.
Tiểu Đào chạy đi kiếm cả buổi mới mẻ tìm được 1 nghiên mực bị vứt nhập góc vẫn cũ lại bị nứt 1 miếng nằm trong 1 cái cây viết lông bụi bẩn chan chứa. Tiểu Đào khôn khéo trau mực Hạ Linh xé miếng rèm vải vóc White kéo mặt mày bàn chính thức ngồi ghi chép. Ý loại nhất là mong muốn phụ vương và đại ca thực hiện như không tồn tại chuyện gì xẩy ra đại ca cứ kế tiếp luyện binh thực hiện đảm bảo chất lượng việc làm của một tướng tá quân, phụ vương vẫn kế tiếp thực hiện quá tướng tá như từng khi. Ý loại nhị nếu như nường ko thiếu sót thì giờ đang được là mùa mưa nhập truyện nường biết mon sau sẽ sở hữu lũ lụt xẩy ra nường ghi chép hẳn một phiên bản tấu về cách thức giải quyết và xử lý nhờ vào kỹ năng tân tiến nhưng mà nường học tập qua loa sách hiểu hằng ngày cùng theo với những cỗ truyện cổ điển nường vẫn hiểu, ý tứ đợi đến thời điểm lũ lụt xẩy ra nguy hiểm không một ai thể hiện được biện pháp thì mới có thể nhấc lên và còn nhắn gửi rất rất kỹ phía trên chỉ là một nửa nếu như chỉ vận dụng cách thức này thì ắt tiếp tục xẩy ra bạo loàn vậy nên nửa cách thức sau cần đợi sau thời điểm hoàng thượng vận dụng kết thúc nửa cách thức trước xẩy ra yếu tố vừa được nhắc cho tới nường.Lúc cơ hoàng thượng chắc chắn tiếp tục dò la cho tới nường cho dù mong muốn hay là không. Sau khi ghi chép kết thúc trời vẫn tối Tiểu Đào cố lá thư vải vóc đưa theo chạy xuôi ngược 1 phen mới mẻ hoàn toàn có thể ăn năn lộ được Lưu mama bên trên chống phòng bếp gom nường tao đem lá thư ra bên ngoài lại được cho 1 không nhiều bánh bao và dưa chua đem về. Tiểu Đào một vừa hai phải quay về thì vẫn thấy Hạ Linh đang được loanh xung quanh lau chùi. Đã lâu ko được đi đi lại lại ni sở hữu đôi bàn chân và thân thiết thể khoẻ mạnh Hạ Linh chợt mong muốn lau chùi theo nguyện vọng của tớ. Dù sao cũng cần sinh sống ở phía trên sao ko cho chính bản thân 1 cuộc sống thường ngày tự do nhằm sẵn sàng đối mặt với sóng gió máy. Tiểu Đào e hãi ôm quấn bánh bao chạy nhập đặt điều cuống quýt lên bàn nâng Hạ Linh ngăn ko mang đến nường động tay động chân.
- Tiểu thư nhằm cơ mang đến em sao người ko nghỉ dưỡng lại động tay động chân rồi!
- Tiểu Đào tao mong muốn thực hiện,giờ tao đâu cần tè thư khuê những tiêu hóa khoác rất đẹp người hầu kẻ hạ đến tới tận điểm nữa. Em nhằm cơ tao nằm trong em lau chùi để sở hữu chõng ngủ mai tất cả chúng ta dò la coi trang bị gì hoàn toàn có thể dùng được thì nhằm lại ko thì loại bỏ đi. Dù sao cũng cần ở lại phía trên 1 thời hạn ko thể bạc đãi chủ yếu bản thân.
Hạ Linh ko nhằm Tiểu Đào ngăn chặn tăng vẫn vực lên bố trí chõng ngủ. Tiểu Đào nom tè thư mái ấm bản thân nhiệt huyết gặp gỡ trở ngại không phải lo ngại lắng ngược lại phiên bản thân thiết cảm nhận thấy sở hữu gì cơ ko chính tuy nhiên lại ko biết ko chính ở đâu. Tuy lãnh cung là điểm những phi tử bị nhà vua ngán ghét bỏ nên mới phát bệnh xua nhập tuy nhiên không nhiều đi ra cũng cần một điểm tệ. Ngoại trừ bàn trà sở hữu tương đối lâu đời những trang bị không giống đều còn rất hay không chỉ có thế lại sở hữu một khu vực vườn rất rất thoáng rộng cây xanh cũng nhiều. Sau khi tích lũy chõng ngủ đảm bảo chất lượng Hạ Linh bảo Tiểu Đào ở lại nằm trong bản thân nghỉ dưỡng tuy rằng Tiểu Đào sở hữu nằm trong nường cự cãi tuy nhiên Hạ Linh nhất quyết lưu giữ Tiểu Đào lại với nguyên nhân ko yên tâm mới mẻ khiến cho Tiểu Đào nghe theo đòi. Nàng biết ở điểm này ngoài chống nường đang được ở thì chỉ với 1 chống phòng bếp cũ không tồn tại ai dùng. Nếu nường ko nhằm Tiểu Đào ở lại thì cô nhỏ nhắn cần qua loa bên kia. Nhìn Tiểu Đào còn nhỏ lại luôn luôn chiếu cố che chở bản thân Hạ Linh chợt thấy một trận chua sót trong tâm địa. Hạ Linh trước đó tuy rằng cứu vớt Tiểu Đào 1 mạng gom cô nhỏ nhắn bay kiếp gái phân phối thân thiết tuy nhiên ko đảm bảo cô nhỏ nhắn vẹn toàn cho tới khi gặp gỡ chuyện lại ko nỗ lực dò la đối sách nhưng mà thụ động dựa dẫm nhập phụ vương nằm trong ca ca không chỉ sợ hãi người thân lại sợ hãi luôn luôn Tiểu Đào bị tiến công bị tiêu diệt. Hạ Linh trước đó thực hiện tài nữ giới cũng quá thất bại rồi. Một tối trằn chọc mãi Hạ Linh mới mẻ hoàn toàn có thể chợp mặt mày ngủ ngày sau còn nhiều năm sau này gửi đổi mới đi ra sao còn không có bất kì ai hiểu rằng....